LTS:
Tháng 10 năm 1979, Nhà xuất bản Sự
Thật (nay là NXB Chính trị Quốc gia - Sự Thật) đã cho xuất bản cuốn
sách “Sự thật về quan hệ Việt Nam – Trung Quốc trong 30 năm qua”, trong
đó công bố rất nhiều những thông tin quan trọng và đáng chú ý về mối
quan hệ ngoại giao Việt Nam - Trung Quốc kể từ khi nhà nước Trung Hoa
chính thức ra đời (1949). Đáng chú ý, cuốn sách còn công bố khá nhiều tư
liệu lịch sử quan trọng liên quan đến cuộc chiến tranh bảo vệ biên
cương phía Bắc của Tổ quốc Việt Nam (tháng 2/1979).
Điều đáng tiếc là đến nay vẫn còn
khá nhiều người chưa biết đến cuốn sách cũng như các thông tin quan
trọng về cuộc chiến bảo vệ Tổ quốc, bảo vệ biên cương phía Bắc, của quân
và dân Việt Nam.
Xin trích đăng một số nội dung của cuốn sách để độc giả hiểu rõ hơn về một giai đoạn lịch sử của đất nước.
Cuốn sách “Sự thật về quan hệ Việt Nam – Trung Quốc trong 30 năm qua” do NXB Sự thật xuất bản tháng 10/1979 (Ảnh: HC) |
Cuốn sách “Sự thật về quan hệ Việt Nam – Trung Quốc trong 30 năm qua” là
một văn kiện quan trọng của Bộ Ngoại giao nước CNXHCN Việt Nam được
công bố ngày 4/10/1979, không chỉ nêu rõ về việc Trung Quốc sử dụng vũ
lực xâm chiếm trái phép quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam đầu năm 1974 để
từng bước kiểm soát Biển Đông, khống chế Việt Nam và toàn bộ Đông Nam Á,
khai thác tài nguyên phong phú ở vùng biển Đông, mà còn “vạch trần bộ
mặt phản động của bọn bành trướng Bắc Kinh đối với nước ta trong suốt
một thời gian dài” (chú dẫn của NXB Sự thật, tháng 10/1979).
Việt Nam trong chiến lược toàn cầu và chính sách Đông Nam Á của Trung Quốc
Theo sách "Sự thật về quan hệ Việt Nam -
Trung Quốc trong 30 năm qua" (1979), trong chiến lược toàn cầu của
những người lãnh đạo Trung Quốc, nếu họ coi Liên Xô và Mỹ là những đối tượng chủ yếu cần phải chiến thắng, thì họ coi Việt Nam là một đối tượng quan trọng cần khuất phục và thôn tính đế dễ bề đạt được lợi ích chiến lược của họ.
Đông Nam Á là hướng bành trướng cổ
truyền trong lịch sử Trung Quốc, là khu vực mà từ lâu những người lãnh
đạo nước CHND Trung Hoa ước mơ thôn tính. Ý đồ bành trướng của Trung
Quốc đặc biệt lộ rõ ở câu nói của Chủ tịch Mao Trạch Đông trong cuộc hội
đàm với đại biểu Đảng Lao động Việt Nam ở Vũ Hán năm 1963: "Tôi sẽ làm chủ tịch 500 triệu bần nông đưa quân xuống Đông Nam Á"!
Cũng trong dịp này, Mao Trạch Đông so
sánh nước Thái Lan với tỉnh Tứ Xuyên của Trung Quốc về diện tích thì
tương đương nhưng về số dân thì tỉnh Tứ Xuyên đông gấp đôi, và nói rằng
Trung Quốc cần đưa người xuống Thái Lan để ở. Đối với nước Lào đất rộng,
người thưa, Mao Trạch Đông cũng cho rằng Trung Quốc cần đưa người xuống
Lào để ở.
Mao Trạch Đông còn khẳng định trong cuộc họp của Bộ Chính trị Ban chấp hành TƯ Đảng Cộng sản Trung Quốc, tháng 8/1965: "Chúng
ta phải giành cho được Đông Nam Á, bao gồm cả miền Nam Việt Nam, Thái
Lan, Miến Điện, Malaysia và Singapore... Một vùng như Đông Nam Á rất
giàu, ở đấy có nhiều khoáng sản... xứng đáng với sự tốn kém cần thiết để
chiếm lấy... Sau khi giành được Đông Nam Á, chúng ta có thể tăng cường
được sức mạnh cua chúng ta ở vùng này, lúc đó chúng ta sẽ có sức mạnh
đương đầu với khối Liên Xô - Đông Âu, gió đông sẽ thổi bạt gió tây".
So với các khu vực khác trên thế giới,
Đông Nam Á là khu vực mà Trung Quốc có nhiều điều kiện thuận lợi nhất,
có nhiều phương tiện và khả năng nhất (hơn 20 triệu Hoa kiều, các chính
đảng lệ thuộc vào Đảng Cộng sản Trung Quốc, có đường đất liền với Trung
Quốc…) để thực hiện chính sách bành trướng và bá quyền nước lớn của
mình. Cho nên hàng chục năm qua, những người lãnh đạo CHND Trung Hoa đã
dùng nhiều thủ đoạn để thực hiện chính sách bành trướng ở khu vực này,
tạo điều kiện cho chiến lược toàn cầu của họ.
"Họ xây dựng lực lượng hạt nhân
chiến lược, phát triển lực lượng kinh tế, đe dọa bằng quân sự và hứa hẹn
viện trợ về kinh tế để mua chuộc, lôi kéo hoặc gây sức ép với các nước ở
khu vực này, hòng làm cho các nước đó phải đi vào quỹ đạo của họ. Họ
xâm phạm lãnh thổ và gây ra xung đột biên giới, dùng lực lượng tay sai
hoặc trực tiếp đem quân xâm lược, hòng làm suy yếu để dễ bề khuất phục,
thôn tính nước này, nước khác trong khu vực.
Họ không từ bất kỳ một hành động tàn
bạo nào, như họ đã dựng lên tập đoàn Pol Pot - Ieng Sary thực hiện
chính sách diệt chủng ở Campuchia. Họ dùng nhiều công cụ ở các nước Đông
Nam Á: lực lượng Hoa kiều làm “đạo quân thứ năm”, các tổ chức gọi là
“cộng sản” theo mệnh lệnh của Bắc Kinh, các dân tộc thiểu số ở các nước
thuộc hu vực này có ít nhiều nguồn gốc dân tộc ở Trung Quốc, để phục vụ
cho chính sách bành trướng và bá quyền của họ." (Sách "Sự thật về quan hệ Việt Nam - Trung Quốc trong 30 năm qua - 1979).
Cũng theo sách này, Việt Nam có một vị
trí chiến lược ở Đông Nam Á. Trong lịch sử, phong kiến Trung Quốc đã
nhiều lần xâm lược hòng thôn tính Việt Nam, dùng Việt Nam làm bàn đạp để
xâm lược các nước khác ở Đông Nam Á. Khi chiến tranh thế giới thứ hai
kết thúc, những người lãnh đạo Trung Quốc âm mưu nắm Việt Nam để nắm
toàn bộ bán đảo Đông Dương, mở đường đi xuống Đông Nam Á.
Trong cuộc gặp gỡ giữa đại biểu 4 Đảng
Cộng sản Việt Nam, Trung Quốc, Indonesia và Lào tại Quảng Đông tháng
9/1963, Thủ tướng Chu Ân Lai nói: "Nước chúng tôi thì lớn nhưng
không có đường ra, cho nên rất mong Đảng Lao động Việt Nam mở cho một
con đường mới xuống Đông Nam Á"!
Sách "Sự thật về quan hệ Việt Nam - Trung Quốc trong 30 năm qua" (1979) nêu rõ: "Để
làm suy yếu và nắm lấy Việt Nam, họ ra sức phá sự đoàn kết giữa ba nước
Đông Dương, chia rẽ ba nước với nhau, đặc biệt là chia rẽ Lào và
Campuchia với Việt Nam. Đồng thời họ cố lôi kéo các nước khác ở Đông Nam
Á đối lập với Việt Nam, vu khống, bôi xấu, hòng cô lập Việt Nam với các
nước trên thế giới… Nhưng những người lãnh đạo Trung Quốc đã không
thành công trong các kế hoạch đen tối này… vì họ vấp phải đường lối độc
lập, tự chủ trước sau như một của Việt Nam”.
Giấu mặt sau lưng bè lũ Pol Pot - Ieng Sary hòng làm suy yếu Việt Nam
Theo cuốn sách “Sự thật về quan hệ Việt
Nam – Trung Quốc trong 30 năm qua”, xuất phát từ lợi ích dân tộc của
mình, những người cầm quyền Trung Quốc có giúp Việt Nam khi nhân dân
Việt Nam chiến đấu chống Mỹ, nhưng cũng xuất phát từ lợi ích dân tộc, họ
không muốn Việt Nam thắng Mỹ và trở nên mạnh, mà chỉ muốn Việt Nam yếu,
lệ thuộc Trung Quốc.
“Họ muốn Việt Nam bị chia cắt lâu
dài, nhưng nhân dân Việt Nam đã đánh cho “Mỹ cút, ngụy nhào”, giải phóng
hoàn toàn miền Nam và thống nhất nước nhà. Họ lợi dụng xương máu của
nhân dân Việt Nam để buôn bán với Mỹ, nhưng sự cấu kết của họ với Mỹ
không ngăn được nhân dân Việt Nam giành thắng lợi hoàn toàn và dựng lên
nước CHXHCN Việt Nam…
Thắng lợi lịch sử của nhân dân Việt
Nam không chỉ là thất bại lớn của đế quốc Mỹ xâm lược, mà cũng là thất
bại lớn của bọn bành trướng Bắc Kinh. Họ hằn học nhìn thắng lợi của nhân
dân Việt Nam, cho nên, từ khi nhân dân Việt Nam giành được toàn thắng,
họ ngày càng công khai và điên cuồng thực hành một chính sách thù nghịch
toàn diện và có hệ thống chống nước CHXHCN Việt Nam” – cuốn sách “Sự thật về quan hệ Việt Nam – Trung Quốc trong 30 năm qua” của Bộ Ngoại giao Việt Nam viết.
Ngay từ giữa những năm 1960, những người
lãnh đạo Trung Quốc đã mưu tính nắm trọn vấn đề Campuchia, trước mắt
nhằm phá hoại Mặt trận đoàn kết nhân dân các nước ở Đông Dương, làm yếu
cuộc kháng chiến của nhân dân Việt Nam, có thế đàm phán với Mỹ; và lâu
dài là nhằm bắt Campuchia lệ thuộc và trở thành một bàn đạp của Trung
Quốc để bành trướng xuống Đông Dương và Đông Nam Á.
Sau ngày 17/4/1975, Campuchia hoàn toàn
thoát khỏi ách thống trị của bè lũ Lon Non, tay sai của Mỹ; Trung Quốc
dùng bọn tay sai Pol Pot - Ieng Sary chiếm quyền lãnh đạo của Đảng Cộng
sản Campuachia, gạt Quốc trưởng Sihanouk và những người thân cận của ông
ta để xây dựng nên một chế độ phát xít diệt chủng có một không hai
trong lịch sử loài người và thông qua chế độ đó hoàn toàn kiểm soát
Campuchia, biến Campuchia thành một nước chư hầu kiểu mới và căn cứ quân
sự của họ để tiến đánh Việt Nam từ phía Tây Nam.
Dưới sự đạo diễn của Bắc Kinh, tập đoàn
cầm quyền phản động Phnom Penh lúc đó đã tiến hành liên tục chiến dịch
tuyên truyền rộng khắp vu khống Việt Nam “xâm lược Campuachia”, “âm mưu
ép Campuchia vào liên bang Đông Dương do Việt Nam khống chế”, ráo riết
hô hào chiến tranh chống Việt Nam. Chúng đã phá hoại cuộc đàm phán giữa
hai nước nhằm giải quyết vấn đề biên giới để có cớ duy trì một tình hình
ngày càng căng thẳng ở vùng biên giới Việt Nam – Campuchia.
“Ngay từ tháng 4/1975, chúng đã đưa
quân lấn chiếm, bắn phá nhiều điểm trên lãnh thổ Việt Nam và từ đó ngày
càng gây thêm nhiều vụ xung đột ở biên giới, đột kích nhiều đồn biên
phòng, lành xóm Việt Nam, làm cho tình hình ở vùng biên giới không ổn
định, ngăn cản nhân dân Việt Nam khôi phục và xây dựng kinh tế.
Từ những cuộc khiêu khích vũ trang,
chúng tiến đến gây ra một cuộc chiến tranh biên giới chống Việt Nam từ
tháng 4/1977 suốt dọc hơn 1.000km với những cuộc tiến công quy mô, huy
động hàng vạn bộ binh có xe tăng, trọng pháo yểm trợ, có khi vào sâu
lãnh thổ Việt Nam hơn 30km, giết hại dã man dân thường, tàn phá nhà cửa,
hoa màu, gây nên biết bao tội ác không thể dung thứ được” – cuốn sách “Sự thật về quan hệ Việt Nam – Trung Quốc trong 30 năm qua” thuật lại.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét