Bác sĩ Lê Văn Sắc
Câu chuyện của Phật Giáo
Thống Nhất Ấn Quang và Nhất Linh thì xin trình bầy rõ sau đây:
1. Về Nhất Linh (Nguyễn
Tường Tam) thì mặc dù tôi rất kính trọng ông trong sự nghiệp văn chương,
văn hóa (Tự Lực Văn Đoàn) nhưng về chính trị thì tôi thấy có nhiều “vấn
đề”:
a. Trước nhất, theo tôi
biết thì ông Nhất Linh có 2 người em là Hoàng Đạo (Nguyễn Tường Long) và
Thạch Lam (Nguyễn Tường Lân) bị Việt Minh Cộng Sản giết, ngoài ra Tự Lực
Văn Đoàn còn có Khái Hưng (Trần Khánh Dư) bị Việt Minh Cộng Sản cho trôi
sông, thế mà sau khi cộng tác với Hồ Chí Minh (làm Bộ Trưởng Ngoại Giao)
(năm 1945), ông Nguyễn Tường Tam sợ bị Việt Minh giết nên bỏ trốn sang Tầu
nhưng từ đó ông chẳng dám tuyên bố tố cáo Hồ Chí Minh một câu, trái lại
theo Ngô Đình Diệm vào Nam lại a dua theo Nguyễn Chánh Thi đảo chánh cụ
Diệm năm 1960 trong khi cụ Diệm mới phải tiếp quản một chính phủ “khập
khiễng”, di chuyển từ Bắc vô Nam, lại còn gánh nặng một triệu người Bắc Kỳ
Di Cư chạy trốn cộng sản còn đang ngơ ngác, lạ nước lạ cái, bơ vơ nơi miền
Nam bị nhiều người Miền Nam chửi: “Ngoài Bắc đã độc lập tự do mà không ở
ngoài đó, vào đây ăn bám tụi tao hả?”
b. Sau năm 1975, những
người miền Nam “ghét Bắc Kỳ Di Cư” nói với chúng tôi: “Ngày xưa chúng tôi
ghét Bắc Kỳ Di Cư lắm, thấy các ông bà nói về VC tụi tôi không tin, còn
chửi mắng các ông bà, nay chỉ ở với VC một năm (sau năm 1975) chúng tôi đã
thấy người Bắc Di Cư nói đúng, 10 điều trúng cả 11, 12 điều. Bây giờ chúng
tôi thấy tội nghiệp người Bắc và thương người Bắc Di cư lắm...
c. Có một giáo sư dậy cùng
trường tư thục với tôi (trường PSN) có lần mắng tôi: “Tụi mày ngày xưa ở
ngoài Bắc chắc là ác lắm, bóc lột lắm nên VC nó mới đấu tố, chứ người ta,
bao nhiêu triệu người có thèm di cư như chúng mày đâu”.
d. Sau này, người dân miền
Nam tìm cách vượt biên, vượt biển bị Việt Cộng ngăn chặn, bắn giết, người
Miền Nam mới biết “Việt Minh Cộng Sản ngăn chặn, bắn giết người di cư ở
Bắc xưa tàn bạo thế nào thì đã muộn quá”.
e. Ông Nguyễn Quang (Quốc
Dân Đảng) tức quá, có lần tâm sự: “Tôi là Quốc Dân Đảng nhưng tôi thấy các
“lãnh tụ” sao mà “dốt quá”, tôi chán. Ngày đó (đảo chánh 1960), các “cụ”
ngồi rung đùi hút thuốc lào bảo tôi chạy quanh xem tình hình, tôi ra Phú
Lâm thấy sư đoàn 7 (?) kéo về cứu ông Diệm, tôi chạy về bảo các cụ liệu mà
chạy trốn không chết đến nơi hết cả bây giờ, còn ngày xưa mới ở Bắc Di Cư
vào Nam, chưa ổn định, chưa làm được gì mà “các cụ” đã bảo “lập Chiến khu
Nam Ngãi” (của VNQDĐ - “Ba Lòng” (của đảng Đại Việt) vào đó võ trang
chống Ngô Đình Diệm…”, đến khi VC chiếm miền Nam năm 1975, các cụ teo cu
hết, câm miệng hết, chả làm được cái gì.
f. Có lần gặp BS Nguyễn
Tường Bách là con trai út của ông Nhất Linh Nguyễn Tường Tam, tôi hỏi:
“Tại sao ông Nguyễn Tường Tam làm việc với Hồ Chí Minh phải tìm dịp bỏ
trốn sang Tầu mà từ đó chẳng thấy ông Tam lên tiếng tố cáo Hồ Chí Minh và
Việt Minh Cộng sản được một câu (tôi cố ý giữ lại nửa câu “mà mới vô Nam
được một thời gian ngắn, ông lại theo Nguyễn Chánh Thi đảo chánh ông
Diệm?…) BS Nguyễn Tường Bách ‘trả lời gượng gạo: “Cụ không lên tiếng thì
bây giờ mình lên tiếng”… Than ôi! Mình lên tiếng ở đâu? Khi nào? Chẳng
thấy BS Bách làm được cái gì, và giòng họ Nguyễn Tường và Tự Lực Văn Đoàn
im rơ về những cái chết của Hoàng Đạo, Thạch Lam, Khái Hưng… Còn Nguyễn
Tường Thiết có lần đã được dẫn đến với nhóm Hà Thế Ruyệt (hiện ở Nam
California), Khiếu Như Hùng, Võ Minh Tá (cháu Trình Minh Thế) v.v… sau khi
nghe Hà Thế Ruyệt “tuyên bố”: Mình lập đảng “đối lập” đây thực sự cũng
không qua được cụ Diệm, và Nguyễn Tường Thiết cũng im rơ luôn, im cả trên
chính trường, mà nay lại to tiếng chửi bới ông Diệm, ngộ thay!!!… Thế là
từ đó Việt Nam Hưng Quốc Đảng tan rã…
2. Với Phật Giáo Ấn Quang
thì tôi không cần nói và viết nhiều vì chính Phật Giáo đã xác nhận bản
chất tay sai Cộng Sản của họ rồi.
Cứ tìm đọc tiểu sử Thích
Huyền Quang sau khi Thích Huyền Quang chết và tiểu sử Thích Trí Độ (Phật
Giáo Cứu Quốc Việt Cộng) thì biết. Ở đây chỉ xin trích một số đoạn “rõ
ràng” nhất:
a. Thích Huyền Quang:
“…Tháng 8 năm 1945, Ngài
tham gia kháng chiến chống Pháp giành độc lập dân tộc ở Liên khu 5, giữ
chức vụ Phó chủ tịch kiêm Tổng thư ký Phật giáo Cứu quốc Liên khu 5” do
Thích Trí Độ lãnh đạo lập (sau 1954 Thích Trí Độ được cho làm Chủ Tịch
Giáo Hội Phật Giáo Miền Bắc (Cộng Sản), mà trong tiểu sử Thích Huyền Quang
có liệt kê đầy đủ các học trò “cốt cán” của Thích Trí Độ (gồm Thích Trí
Quang, Thích Thiện Hoa, Thích Thiện Hòa, Thích Thiện Minh (lớn), Thích Đôn
Hậu, Thích Quảng Liên, Thích Huyền Quang, Thích Trí Thủ… trong Phật Giáo
Cứu Quốc (Việt Cộng) ở Liên Khu 5 và năm 1992, trong “Yêu Cầu cứu xét 9
điểm trong đó, Thích Huyền Quang có xác nhận “kể công” là Giáo Hội Việt
Nam Thống Nhất đã có công sát cánh với Đảng và Nhà Nước Cộng sản đấu tranh
tạo nên chiến thắng 30-4-1975 mà nhà nước làm ngơ, bỏ qua công trạng đó,
lại còn trở mặt đàn áp.... Trong Đại Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất tại
San Jose năm 1993 (do Thượng Tọa Thích Giác Lượng làm Trưởng Ban Tổ Chức)
có đọc tuyên bố đó (và có đăng trong Đặc San của Đại Hội này). Như vậy, đã
rõ ràng Thích Huyền Quang xác nhận Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất làm tay
sai cho Việt Cộng. Có lần nói chuyện với ông Đoàn Bỉnh Viên về tổ chức
Phật Giáo Cứu Quốc, ông Đoàn Bỉnh Viên xác nhận điều đó đúng và ông bảo
“sau năm 1975, Thích Trí Độ có vô Miền Nam”… Sau năm 1993, sau khi sang
Mỹ, ông Nguyễn Quang nói trên (Việt Nam Quốc Dân Đảng) cho biết ông có lần
ông xuống tầng hầm (basement) của Pháp Duyên Tịnh Xá của HT Thích Giác
Lượng có thấy cuốn đặc san của Đại Hội ấy, đem về nhà đọc. Nói chuyện với
Thiếu Tá Trần Phi Cơ (khóa 20 Võ Bị Đà Lạt) về chuyện ấy, ông xác nhận có
đọc đặc san và Thỉnh Nguyện Thư ấy của Thích Huyền Quang sau khi ông đến
Mỹ.
b. Về Thích Trí Độ thì
tiểu sử của ông ta có ghi đầy đủ các công trạng làm tay sai cho Cộng Sản
Vô Thần, chứng tỏ Thích Trí Độ và đám học trò Thích Trí Quang, Thích Thiện
Hoa, Thích Thiện Hòa, Thích Thiện Minh (lớn), Thích Quảng Liên, Thích Đôn
Hậu, Thích Huyền Quang, Thích Nhất Hạnh… không phải là Phật Giáo hữu
thần, không nắm vững nguyên lý của Đức Phật, đem Phật Giáo vào làm tay sai
cho Cộng sản vô thần. Tiểu sử Thích Trí Độ ghi rõ: “Từ năm 1945, Sư
tham gia phong trào
Phật giáo Cứu quốc. Năm 1946, Hội Phật
giáo Bắc Kỳ mời Sư ra mở trường giảng dạy
hoằng pháp tại
chùa Quán Sứ,
Hà Nội[1].
Toàn quốc kháng chiến nổ ra, Sư tản cư
vào
Thanh Hóa, tham gia các công tác xã hội
văn hóa trên cương vị một nhà tu hành[3].
Năm 1950, Sư được bầu làm Ủy viên Ủy ban Liên Việt tại Thanh Hóa. Năm
1953, Sư được
Mặt trận Việt Minh chỉ định làm Ủy viên
Ủy ban Việt Nam Bảo vệ Hòa bình Thế giới.
Sau
Hiệp định Genève, 1954, Sư trở về Hà Nội
trụ trì chùa Quán Sứ. Năm 1956, Sư dẫn đoàn đại biểu Phật giáo
Việt Nam Dân chủ Cộng hòa sang
Ấn Độ dự lễ kỷ niệm 2.500 năm Phật đản
sanh. Sau khi về nước, Sư đã tích cực vận động Tăng Ni Phật tử các tỉnh
miền Bắc để thành lập một tổ chức Phật giáo thống nhất. Tháng 3 năm 1958,
Hội Phật giáo Thống nhất được thành lập, Sư được (cử làm) Hội trưởng và
giữ chức vụ này liên tục cho đến ngày viên tịch”.
Vì Thích Trí Độ đã được giao nhiệm vụ lãnh đạo Phật Giáo Thống Nhất,
nên câu chuyện mà đám học trò ở Miền Nam lập Giáo Hội Phật Giáo Thống Nhất
tại Saigon chẳng qua chỉ là phó bản (trực thuộc) mà thôi nên chuyện đòi có
2 giáo Hội Phật Giáo Thống Nhất thấy “kỳ” làm sao!!!
Tóm lại, “quý vị quốc gia”
không nên tranh luận với đám sư cộng sản vô thần ấy làm chi. Nếu cần chỉ
cần bảo cho “những kẻ u minh ấy” tìm đọc Đặc San Đại Hội Phật Giáo Việt
Nam Thống Nhất năm 1993 là thấy rõ hết và nếu cần xin tiếp xúc với Trưởng
Ban Tổ Chức Hòa Thượng Thích Giác Lượng hiện ở Modesto, California mà xin
tài liệu…
12/11/2017
Bác sĩ Lê Văn Sắc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét