Trúc Giang MN
Trước năm 1975, tin đồn và cả báo chí đều
loan truyền về những ông vua không ngai của những người Việt gốc Hoa
trong Chợ Lớn. Vua phế liệu và tín dụng Lâm Huê Hồ, vua lúa gạo Mã Hĩ và
bà Lại Kim Dung (nữ hoàng gạo), vua bột ngọt Vị Hương Tố, Trưởng bang
Triều Châu là Trần Thành, vua dệt và sắt thép Lý Long Thân…
Trong đó nổi bật nhất là Lý Long Thân.
Tin đồn đãi cường điệu hóa sai sự thật cho rằng, ở Sài Gòn Chợ Lớn chỉ
có hai người muốn gặp Tổng thống Thiệu lúc nào cũng được, đó là Lý Long
Thân và Trần Thành, miễn là cứ đến Dinh Độc Lập thì được mở cửa mời vào.
Lý do được ưu đãi là vì hai người nầy đã bỏ tiền ra giúp Tổng thống
Thiệu trong cuộc tranh cử.
Người bình dân lười suy nghĩ, nhẹ dạ dễ tin thì cho rằng đó là sự thật, nhưng nghĩ ra thì hoàn toàn vô lý.
Sự thật đơn giản là, bất cứ một ai, khi
muốn gặp một người lớn hơn mình, hay ngưòi ngang hàng như bạn bè, hoặc
người nhỏ hơn mình như thuộc cấp hay con cháu, thì cũng phải báo trước
để xem người mình muốn gặp có ở nhà hay không ?. Nếu ra ngoài thì chừng
nào về ?
Nhất là đối với các cấp chỉ huy quân đội, lãnh đạo quốc gia, thì việc giải quyết chiến trường là tối
quan trọng, có ảnh hưởng đến sự tồn vong của quốc gia, dân tộc, không
ai có thì giờ nhàn rỗi để sẵn sàng tiếp những tên cha căn chú kiết nào
đó để nói chuyện tào lao cả. Hơn nữa, các cấp chỉ huy đều có tùy viên
hoặc chánh văn phòng phụ trách những cuộc tiếp xúc, gặp gỡ, để xếp thứ
tự ưu tiên tùy theo tính cách quan trọng của sự việc.
Những ông vua đã không có “ngai vàng”
trong một thành phố nhỏ như Chợ Lớn thì làm sao mà sánh được với ông vua
thực sự là Tổng thống, thì làm gì mà Tổng thống phải nể sợ ?
Tóm lại, tin đồn đó xuất hiện sau năm 1975 mang tính xuyên tạc, mục đích đánh phá chế độ Việt Nam Cộng Hoà.
1/- Những giai thoại về Lý Long Thân
Giai thoại là những câu chuyện có liên
quan đến con người thật, đuợc truyền miệng trong dân gian nhưng không có
tài liệu xác nhận là thật hay giả, đúng hay sai.
A/- Lý Long Thân với cơn sốt chim cút :
Những năm 1970, Sài Gòn rầm rộ dấy lên phong trào nuôi chim cút, lấy
trứng và bán thịt cho các nhà hàng, tiệm ăn. Dư luận cho rằng tỷ phú
người Hoa Lý Long Thân là người đã tạo ra cơn sốt chim cút làm cho rất
nhiều người phải tán gia bại sản, trái lại Lý Long Thân thu vào một số
tiền kết xù trong một thời gian ngắn.
Chim cút được nuôi ít nhất là từng cặp,
trống, mái. Hai tháng sau khi nở, cút mái đẻ từ 10 đến 12 trứng mỗi đợt.
Sau khi không còn đẻ nữa thì được bán làm thịt.
Cơn
sốt chim cút là gíá bán tăng lên một cách kinh khủng từng ngày, từng
giờ một, cùng với tin đồn dồn dập “cút đẻ ra vàng”. Quảng cáo trên báo,
người cần mua một cặp cút giá 5,000 đồng, người cần bán 3 cặp chim cút
với giá 8,000$ một cặp. Thế rồi giá bán, giá mua được phổ biến tăng lên
đến điểm đỉnh lá 15,000$ một cặp. Nhiều tay chơi bạo muốn làm giàu nhanh
chóng, bán xe, vay nợ, mang hết tài sản ra mua chim cút để hốt bạc,
nhưng bỗng dưng không còn ai mua cút nữa, thế là tán gia bại sản, cút
đem rô ti nhậu chơi.
– Thủ đoạn của gian thương : Trước
hết, nắm được số lượng chim cút của phong trào mới bắt đầu, tỷ phú tung
tiền ra cho đám thuộc hạ là hệ thống chân rết thu gom một số lượng lớn
với giá rẻ để tích trữ, chờ khi giá lên cao tung ra bán để hốt bạc.
Đồng thời phát động những tin đồn “cút đẻ
ra vàng” ra khắp nơi. Các mục quảng cáo trên báo liên tục đưa tin tăng
giá, tăng đến cao điểm là 15,000 một cặp cút đang đẻ. Người đăng báo
muốn mua và muốn bán thật ra cũng chỉ là người trong đám chân rết của
đại gia mà thôi. Nhiều người thật sự đã thu lời do bán một vài ba cặp
cút, nhưng sau đó lại bỏ thêm tiền mua vào để kiếm lời nhiều hơn nữa.
Tóm
lại, cơn sốt chim cút chỉ là việc đầu cơ tích trữ, tạo khan hiếm giả
tạo để nâng giá, và cuối tung tung số lượng tích trữ ra bán giá cao để
thu lợi. Gian thương hốt bạc, những người muốn làm giàu nhanh chóng mà
không có kinh nghiệm thương trường lãnh đủ. Trắng tay.
B/- Lý Long Thân với vụ tàu chở giấy Viễn Đông : Vụ cơn sốt chim cút do tăng giá để hốt bạc, vụ tàu giấy Viễn Đông do hạ giá để hốt bạc.
Ngày 12/5/1974, văn phòng công ty Đại Nam
của Lý Long Thân nhận được điện tín của một nhân viên thuộc hạ ở ngoại
quốc báo tin, lúc 6 giờ sáng cùng ngày tàu Viễn Đông đã rời cảng
Stockhohm (Thụy Điển) chở về Sài Gòn cho công ty X 6,000 tấn giấy, gồm
4,000 tấn giấy vở học sinh và 2,000 tấn giấy in báo. Đồng thời bức điện
cũng cho biết giá giấy trên thị trường quốc tế.
Đọc xong bản tin, Lý Long Thân tính nhẩm
ngay ra số tiền lời có thể thu được, mặc dù tàu giấy đó không phải của
anh ta, mà cũng không phải giấy là ngành nghề kinh doanh của họ Lý.
– Kế hoạch hạ giá : Lập
tức, Lý hạ lịnh cho các cửa hàng trong hệ thống chân rết của anh ta, hạ
giá giấy 10%, riêng khu vực Sài Gòn hạ 20%, rồi 30%, đồng thời đăng
quảng cáo rầm rộ là có 2 tàu chở giấy sẽ cập bến Sài Gòn với giấy tốt,
giá rẻ.
Tin tức quá ồn ào. Giá giấy hạ xuống đột
ngột khiến các nhà in, các tờ báo, các nhà kinh doanh giấy đều e ngại,
không dám tích trữ giấy, cũng không dám mua vào vì sợ tiêu thụ không
được. Đích thân ông chủ công ty X đi chào hàng, nhưng đến đâu cũng nhận
được những cái lắc đầu mà thôi.
Độc hơn nữa, khi tàu gần cập bến, Lý lại
cho người mang giấy trắng ra phát không cho những người người bán quà
bánh, bán rong trong khu vực cảng, mỗi người vài tập giấy trắng tinh.
Tàu Viễn Đông cập bến, ông chủ công ty X ra đón, thấy giấy trắng gói hàng trắng xoá nằm vung vãi trên mặt đất, bèn hỏi và được trả lời : “Giấy rẻ như cho không, không gói quà thì để làm gì ?”
Tàu Viễn Đông nằm suốt mấy ngày mà chưa
có người mua đến chở hàng. Bãi trường mùa hè lại đến, học sinh nghỉ hè
nên chưa vội mua sắm tập vở. Các cơ sở bán lẻ giấy cũng chờ đợi giá cả
nên không thu vào.
Đúng lúc đó, người của công ty Đại Nam
đặt vấn đề mua trọn số giấy trên tàu với giá hạ 50%. Bị lỗ nặng, nhưng
không bán không xong, lại phải chịu lỗ thêm về cước phí vận chuyễn. Vậy
là, 6,000 tấn giấy vào kho của Lý Long Thân. Sau đó, một số báo “khám
phá” ra rằng, tàu chở giấy về Sài Gòn chỉ là “tin vịt”, bố láo, khiến
cho giấy lại lên giá và Lý Long Thân lại hốt bạc.
Trước đó, giới thương gia ít có người
biết dùng gián điệp kinh tế, báo chí, và phao tin đồn thất thiệt trong
việc cạnh tranh trên thương trường.
C/- Dùng tiền mua quyền lực để kinh doanh
– Tổ chức “Nhất dạ đế vương” chiêu đãi Bảy Viễn : Khi
đã giàu có, Lý Long Thân rải tiền ra để mua chuộc, kết giao với những
nhân vật có quyền thế trong giới kinh doanh, những nhân vật có tên tuổi
trong những bang hội người Hoa. Họ Lý cũng dần dà quen lớn với những tai
to mặt lớn trong chính quyền và quân đội, trong đó có Thiếu tướng Lê
Văn Viễn, tự là Bảy Viễn, biệt danh con cọp Rừng Sác, cùng hai quân sư
tin cậy là Lại Hữu Tài và Lại Hữu Sang.
Cuối
năm 1954, Lý bỏ ra 4 triệu đồng để tổ chức một đêm “Nhất dạ đế vương”
mua vui cho Bảy Viễn và một số chức quyền khác. Tại nhà hàng Đại La
Thiên, Lý độc quyền bao một vũ nữ nổi tiếng là hoa hậu Phúc Kiến tên Lý
Bing Bing. Biết Bảy Viễn ham của lạ và ham vui nên Lý đã ép Lý Bing Bing
phục vụ cho Bảy Viễn.
Sáng hôm sau, trước mặt Bảy Viễn và mọi
người, Lý Long Thân đã ký check cho vũ nữ hoa hậu một số tiền mà ai ai
cũng ngạc nhiên, 50,000$. Với đòn độc nầy, Lý đã thu phục được thủ lãnh
Bình Xuyên, thế là những công cuộc kinh doanh bắt đầu thực hiện.
– Thành lập hảng xe đò Nghĩa Hiệp và hệ thống khách sạn ở Vủng Tàu : Khi
Bảy Viễn được người Pháp giao cho nhiệm vụ mở đường và giữ an ninh con
đường 15 Sài Gòn – Vủng Tàu, Lý Long Thân bỏ ra 500 lượng vàng thành lập
hảng xe đò Nghĩa Hiệp, độc quyền vận tải Sài Gòn – Vủng Tàu. Bảy Viễn
không bỏ tiền nhưng đứng tên phần hùn và chia tiền lời 50%. Sau đó, Lý
vay vốn của ngân hàng Việt Nam Thương Tín để mở một hệ thống nhà hàng
khách sạn ở thành phố biển Vủng Tàu. Bảy Viễn cũng đứng tên chia tiền
lời.
Lý Long Thân biết nắm lấy thời cơ và thu phục quyền lực để kinh doanh và cạnh tranh trên thương trường.
– Hợp tác với Bảy Viễn mua bán á phiện :
Lý Long Thân khởi xướng việc mua bán á phiện, đó là một tổ chức gồm
những người đứng tên trong bóng tối là Lý Long Thân, Bảy Viễn, trung tá
tình báo Pháp (Phòng Nhì) Antonio Savani, chủ khách sạn Continental
Palace là Mathew Franchini. Khách
sạn Continental thuộc 4 sao, tại số 132-134 đường Tự Do, ngang bên hông
Hạ Viện. Được xây dựng năm 1878, cao 4 tầng, có 86 phòng. Phòng họp
chứa đến 800 người.
Những người lộ diện thực hiện là Trần
Phước, Franchini và Mã Tuyên cùng một số đàn em. Trung tá Savani là
người móc nối Bảy Viễn bỏ Việt Minh về với chính phủ Quốc Gia của vua
Bảo Đại, nên sự liên lạc giữa hai người rất mật thiết.
Trần Phước là tay kinh tài của Bảy Viễn.
Trước kia Bảy Viễn làm tài xế cho ông chủ người Hoa giàu có là Trần
Phước. Khi Bảy Viễn lên Thiếu tướng và có quyền hành lớn của ngành công
an, cảnh sát và quân đội Bình Xuyên, Bảy Viễn đem Trần Phước về nắm
nguồn tiền của mình. Lý Long Thân đến với Bảy Viễn qua tay Trần Phước.
Số là năm 1951, tình báo Pháp thành lập
một đội quân bí mật mang tên “Lực lượng biệt kích không vận phối hợp”
thuộc cơ quan Tình báo Đối ngoại và Phản gián. Nhiệm vụ không vận tiếp
tế và huấn luyện những đơn vị biệt kích tại những khu tự trị của người
thiểu số Thái, Mèo, HMông ở phía Tây Bắc Bắc Việt và phía Đông Bắc nước
Lào. Những toán quân nầy quấy rối các mật khu của Việt Minh ở Việt Bắc và của Lào ở Sầm Nứa.
Khi trở về, những phi cơ vận tải chở theo
á phiện. Đến phi trường Tân Sơn Nhất, á phiện được các xe vũ trang của
cảnh sát, hộ tống về nhà kho của Bảy Viễn ở số 43 đường Lacaze (Nguyễn
Biểu, Q.5).
Từ đó, Lý Long Thân chỉ đạo phân phối thuốc phiện đến gần 2,500 tiệm hút và nhà hàng ở Sài Gòn – Chợ Lớn và các tỉnh lân cận.
Số lớn á phiện còn lại thì Franchini
chuyển về hải cảng Marseille (Pháp) để cho nhóm Mafia Atoine Gurini chế
biến thành heroine cung cấp cho thị trường châu Âu và Hoa Kỳ. Về việc
phân phối đến các tiệm hút thì Lý Long Thân điều khiển trong bóng tối và
người thi hành là Mã Tuyên, cho nên họ Lý nầy không để lại dấu vết nào
cả.
Dư
luận cho rằng Bảo Đại biết được vụ làm ăn nầy nhưng lờ đi cho nên những
yêu cầu về tiền bạc của nhà vua được đáp ứng không một chút mặc cả nào.
Dư luận còn đồn rằng, một lần cao hứng, nhà vua đòi nửa triệu đô la
trong vòng 72 giờ để cung cấp cho cô bồ nhí người Tàu lai Tây tên Hoàng
Tiểu Lan (Jenny Woong) đã có một đứa con gái với Bảo Đại, tên là Nguyễn
Phúc Phương Ân.
Không có sẵn tiền đô la, Lý Long Thân và
Bảy Viễn tung đàn em đi lùng vét mua đô la với giá cao, khiến cho Sài
Gòn hết sạch tiền Mỹ. Lúc đó, Bảy Viễn nắm nguồn tiền từ hai sòng bài
Kim Chung và Đại Thế Giới, khu mãi dâm Xóm Bình Khang, hảng xe đò và hệ
thống nhà hàng khách sạn Vủng Tàu, mua bán á phiện… nên có đủ khả năng
đáp ứng một số tiền khổng lồ như thế.
Tốc độ làm giàu của Lý Long Thân trong
giai đoạn nầy nhanh đến chóng mặt, nhưng đã khôn khéo không để lại dấu
vết của những cuộc làm ăn phi pháp. Tiền bạc quá nhiều, nên Lý Long Thân
cũng có mưu kế chuyển tài sản ra ngoại quốc thông qua những công ty
xuất nhập cảng của người Hoa trong Chợ Lớn, lợi dụng ngay cả viên phó
tổng lãnh sự tên Hồng Cảnh Tùng của Đài Loan tại Sài Gòn.
D/- Lý Long Thân bán đứng Mã Tuyên :
Những năm 1960, Mã Tuyên làm trưởng mười bang người Hoa trong Chợ Lớn,
trong đó có những băng nhóm xã hội đen như nhóm Tam Hoàng do Hoàng Long
làm thủ lãnh, băng nhóm của Tín Mã Nàm đã từng gây kinh hồn khiếp vía
trong cộng đồng Hoa kiều nầy.
Quyền thế Mã Tuyên rất lớn và được anh em
Tổng thống Ngô Đình Diệm tin cậy, đã từ Dinh Gia Long vào lánh nạn
trong nhà Mã Tuyên đêm 1/11/1963.
Sau khi Đệ nhất Cộng hoà bị sụp đổ, Mã
Tuyên bị cho là làm kinh tài cho gia đình Tổng thống Diệm, nên phải trốn
chui trốn nhủi trước sự truy lùng của Hội Đồng Quân Nhân Cách Mạng.
Đến
ngày 6/11/1963, Mã Tuyên trốn được vào nhà của Lý Long Thân. Mã Tuyên
đã từng hợp tác với họ Lý trong việc mua bán á phiện, từng làm thủ lãnh
10 bang hội, nhưng nay đã hết thời nên họ Lý không dám bảo bọc sợ mang
họa vào thân. Lý dùng lời lẻ ngọt ngào khuyên và đề nghị giúp Mã Tuyên
trốn ngay tức khắc sang Nam Vang.
Đến 8 giờ tối hôm đó, khi Mã Tuyên ra khỏi nhà khoảng 300 mét thì bị cảnh sát chờ sẵn bắt đi.
Để tránh tiếng phản bạn và tránh những
ánh mắt nghi ngờ trong giới người Hoa, nên ngày 26/11/1963 Lý Long Thân
gởi đơn đến Đô trưởng Sài Gòn xin bảo lãnh cho Mã Tuyên được ra bịnh
viện Grall chữa bịnh. Không ai biết cuộc vận động thế nào, nhưng đơn xin
được chấp thuận. Tại bịnh viện Grall, cuộc thăm viếng giữa Mã Tuyên với
Lý Long Thân chỉ kéo dài trong vòng vài ba phút vì Mã Tuyên nhất định
không muốn thấy mặt Lý Long Thân. Thế là Mã Tuyên ra toà lãnh 3 năm tù.
Tài sản bị tịch thu bán đấu giá, những đồng hương người Hoa mua lại và
trao trả lại cho gia đình ông. Sau 1975, Mã Tuyên bị tù cải tạo 4 năm.
Năm 1983 sang định cư ở Đài Bắc (Đài Loan). Tháng 2 năm 1992, Mã Tuyên
cùng một phần gia đình trở về sống ở Sài Gòn và qua đời vào tháng 9 năm
1994, đuợc chôn tại nhị tỳ người Hoa.
E/- Cách dùng người của Lý Long Thân :
Khác với truyền thống kinh doanh của người Hoa là đưa con cháu hoặc
thân nhân vào giữ những vị trí then chốt trong bộ máy làm ăn, Lý Long
Thân không làm như vậy. Ông thường nói “Kẻ nào biết rõ về ta, kẻ ấy
thắng ta một nửa”. Do đó, họ Lý chủ trương tuyển dụng những tay chân
thân tín ở ngoài dòng họ, nhất là chiêu mộ những người xuất sắc, có thực tài, có uy thế và khả năng làm được việc lớn, đã từng quen biết qua những vụ làm ăn.
Một trong những người đó là Châu Trần
Tọa, đồng hương Phúc Kiến, là một thành viên của Quốc Dân Đảng thuộc
loại gộc ở Đài Loan. Trần Tọa được chính quyền Việt Nam cho phép hoạt
động trong chi bộ Quốc Dân Đảng của Trần Y Linh, bí thư của Đại sứ quán
Trung hoa Dân Quốc (Đài Loan) ở Sài Gòn. Tọa đã có 4 lần qua Đài Loan
mừng thọ của Tưởng Giới Thạch với tư cách khách mời.
Sau khi Mã Tuyên bị tù, Lý Long Thân bỏ
tiền ra và vận động quyên góp 13 triệu đồng để bảo lãnh Châu Trần Tọa
trám vào chức vụ “mại bản” (Compradore) tại ngân hàng Việt Nam Thương
Tín mà Mã Tuyên đã giữ trước đó.
Ở mỗi công ty, nhà máy, cửa hàng, các ban
bệ… Lý Long Thân đều đặt thêm tai mắt thân tín để giám sát mọi viêc. Lý
không cho con cái tham gia công việc mà gởi hai con là Lee Poon Leung
và Lee Sok Wah đến Đại học Kowloon (Đài Loan). Thời thế thay đổi, tay
trắng khó làm nên sự nghiệp.
Một trong những lý do không cho con cái
tham gia công việc làm ăn, là đến khi cần thiết thì không e ngại bán
đứng người đã hết lòng chung lưng đâu cật gầy dựng sản nghiệp cho mình.
Mã Tuyên là một ví dụ.
2/- Tổng quát về Lý Long Thân
A/- Vài nét về lý lịch :
Người dân Sài Gòn-Chợ Lớn ít nhiều đã nghe tiếng về một thương gia
người Hoa mà báo chí thường nhắc đến như một ông vua không ngai trong
nền kinh tế miền Nam, đó là Lý Long Thân. Tìm hiểu về con người nầy hơi
khó bởi vì ông ta cũng sống bình thường, khá giản dị và kín đáo.
Lý
Long Thân sinh ngày 27/8/1918 tại Amoy tỉnh Phúc Kiến, Trung Hoa. Cha
là Lý Ngọc, mẹ tên Trương Thị. Gia đình nông dân đông con, bữa đói bữa
no, nên ngay từ nhỏ, Lý đã có khát vọng cho một cuộc đổi đời.
Năm 1938, lúc 20 tuổi, Lý và người bạn
tên A Chảy đi làm thuê, góp tiền làm lộ phí, đến giữa năm đó thì họ có
mặt ở Hải Phòng. Nhưng hải cảng nầy không phải là nơi dung thân của họ
Lý. Hắn lại trốn lên tàu, làm thuê, mò đường vào Sài Gòn. Anh ta tìm đến
bang hội Phúc Kiến ở Chợ Lớn để nhờ giúp đở.
Do mặt mày sáng sủa, ăn nói lễ độ, tay
chân nhanh nhẹn, thu phục được tình cảm của Bang chủ, nên anh ta được
giới thiệu vào làm việc tại một hiệu kim hoàng nổi tiếng là Kim Thành.
B/- Tay trắng làm nên sự nghiệp
– Phần hùn trong tiệm vàng Kim Thành :
Lý Long Thân thông minh, sáng dạ, cần mẫn và chăm chỉ nên được chủ tiệm
tin cậy. Do bặt thiệp, dễ mến, Lý sốt sắng chỉ mối, giúp đổi tiền, làm
trung gian giữa khách hàng và chủ tiệm trong việc mua và bán vàng. Khách
hàng là những người có địa vị, làm ăn lớn, giàu có, trúng mánh nhờ cờ
bạc hoặc áp phe buôn bán. Qua trung gian ăn chặn, hưởng hoa hồng, nhờ
thông minh, nhạy bén nắm bắt thời cơ khi giá vàng lên, xuống, trong 5
năm Lý đã có một số vốn khá to, bỏ tiền vào phần hùn của tiệm. Kim Thành
là một tiệm mua bán vàng uy tín lớn ở Đông Nam Á, từ Sài Gòn, Hà Nội,
Nam Vang (Phnom Penh) và Lào…
Vàng
Kim Thành nổi tiếng với hình trái núi, độ vàng ròng tinh khiết 999.9 %
nên được gọi là vàng 4 số 9. Một lượng vàng lá nặng 37.5 g, gồm 2 miếng
rưởi. Hai miếng nặng 15g/miếng và 1 miếng nhỏ nặng 7.5g. Cả 3 lá được
gói trong một bao giấy dầu hiệu Kim Thành.
– Mở công ty môi giới địa ốc Tong Yuan và Savico :
Khi vốn đã lên tới bạc triệu, Lý bỏ Kim Thành, ra lập công ty môi giới
địa ốc Tong Yuan. Nhờ kinh nghiệm môi giới, quen biết rộng rãi, việc làm
ăn phát đạt thu về hàng vạn bạc mỗi tháng.
Năm 1943, Lý đem hết tiền mua cổ phần
công ty SAVICO (Địa ốc thương cuộc) rồi mở mang sang việc xuất nhập cảng
dựa trên quan hệ Hoa kiều Chợ Lớn với người Hoa Hồng Kông, Đài Loan và
cả Hoa lục nữa, mà Lý là một mắt xích. Việc kinh doanh mang tầm vóc quốc
tế.
3/- Ông vua hai ngai
A/ Ngành dệt tơ sợi :
Chính quyền Đệ nhất Cộng Hòa cấm người Hoa kinh doanh một số ngành
nghề, ngay lập tức, Lý Long Thân xin nhập quốc tịch Việt Nam.
Vào tháng 3 năm 1959, Lý Long Thân ký quỹ
một số tiền rất lớn để được giữ chức vụ Hoa Vụ Kinh Lý tại ngân hàng
Việt Nam Thương Tín. Ở chức vụ nầy họ Lý chuyên trách thu hút đầu tư của
các đại xì thẩu người Hoa, để thành lập hai công ty VINATEXCO (Việt Nam
Vải Sợi Công Ty) và VINATEFINCO (Việt Nam Vải Sợi Hoàn Tất Công Ty).
Vừa sản xuất, vừa kinh doanh xuất nhập cảng nên Lý Long Thân thao túng
phần lớn thị trường vải sợi miền Nam.
Tại
nhà kho ngay cầu Tham Lương, gần ngã tư Bảy Hiền, vật liệu và hoá chất
phục vụ cho dệt nhuộm nhiều đến nổi cung cấp liên tục trong 3 năm không
hết.
B/- Ngành sắt thép và máy móc :
Lý Long Thân không ngừng phát triển kinh doanh, ngành nghề nào hái ra
tiền thì chớp thời cơ nhảy vào hốt bạc. Từ dệt tơ sợi, nhảy sang sắt
thép. Thành lập nhà máy cán thép VISACA. Đến năm 1974 nhà máy nầy có số
vốn là 600 triệu đồng.
“Người cày có ruộng”. Nông thôn chuyển
mình. Nắm bắt cơ hội, Lý Long Thân cho ra đời hàng chục công ty lớn nhỏ,
nhập cảng ào ạt các loại máy móc nông nghiệp, ngư cụ và hàng tiêu dùng.
Dưới tay họ Lý, 19 kho hàng và hàng chục cơ xưởng rải ra khắp Sài Gòn –
Chợ Lớn. Bất cứ lúc nào, những nhà kho trong Phú Thọ Hoà cũng có sẵn
hàng trăm chiếc máy cày hiệu Kohler, Kubota, máy bơm nước, máy phát điện
nhỏ, máy đuôi tôm, nhập cảng từ Nhật Bản. Hàng loạt nhà kho chứa đầy
phụ tùng các loại xe gắn máy, hàng tiêu dùng…
Để quản lý khối tài sản khổng lồ thuộc
nhiều ngành nghề khác nhau, Lý Long Thân đã tạo ra những liên minh quyền
lực chằng chịt dày đặc. Và Lý Long Thân đã trở thành ông vua hai ngai,
ngành dệt vải và máy móc
4/- Vài nét về lịch sử thành phố Chợ Lớn
A/- Thành phố Chợ Lớn :
Có hai việc cần phân biệt là thành phố Chợ Lớn và ngôi chợ mang tên Chợ
Lớn, vì sau khi ngôi chợ đầu tiên bị cháy rụi, một ngôi chợ khác được
xây dựng, mang tên Chợ Lớn Mới hay Chợ Bình Tây hoặc chợ Quách Đàm. Đó
là ngôi chợ ngày nay trong thành phố Chợ Lớn.
Thành phố Chợ Lớn có đông người Hoa sinh sống, nằm ven kinh Tè, trải dài từ quận 5 và quận 6 ở Sài Gòn.
– Nguồn gốc : Năm
1778, những người Hoa chạy tránh chiến tranh giữa Tây Sơn và Nguyễn
Ánh, từ Biên Hoà, Mỹ Tho, Hà Tiên về tập trung sinh sống tại khu vực
nầy. Phần lớn là gốc Quảng Đông, Triều Châu, nhưng cũng có một số gốc Phúc Kiến, Hẹ, Quảng Tây từ cù lao Phố (Biên Hoà) cũng chạy về sống trong cộng đồng nầy.
Chợ Lớn được chính thức công nhận là Thành Phố Chợ Lớn ngày 6/6/1865. Trong thành phố có một ngôi chợ cũng mang tên Chợ Lớn.
Sau một vụ cháy, ngôi chợ đã từng nằm
ngay nhà Bưu Điện Chợ Lớn ngày nay, bị thiêu rụi và sau đó, một ngôi chợ
xây cất lên trong thành phố, gọi là Chợ Lớn Mới. Người Hoa sinh sống
đông nhất ở quận 5 của thành phố Chợ Lớn.
– Chợ Lớn Mới hay Chợ Bình Tây :
Năm 1927, một thương gia người Hoa là Quách Đàm mua một khu đất và bỏ
tiền ra xây một ngôi chợ đồ sộ, xi măng cốt sắt, mặt tiền ngôi chợ nằm
trên đường Tháp Mười, giữa đường Hải Thượng Lãn Ông (còn gọi là đường
Khổng Tử) và đường Hậu Giang, quận 6.
Chợ Lớn Mới còn gọi là Chợ Bình Tây hoặc Chợ Quách Đàm, bên trong chợ có đặt một tượng đồng của Quách Đàm ngay ở cửa chính.
Kết luận
Rất nhiều người Việt gốc Hoa đã góp phần
xây dựng nền kinh tế của Việt Nam Cộng Hòa, tuy nhiên trong thế giới
người Hoa ở Chợ Lớn cũng có nhiều gian thương đã từng làm mưa làm gió
trên thị trường, lủng đoạn nền kinh tế quốc gia mà chính quyền phải bó
tay.
Thương gia người Hoa thường có một hệ
thống chân rết bên dưới, chuyên thu mua gom hàng hoá, tích trữ, tạo khan
hiếm giả tạo, làm cho giá cả tăng cao rồi tung hàng ra bán để hốt bạc.
Đầu cơ tích trữ là cái mánh ruột của gian thương.
Việc
lập pháp trường cát thời Nguyễn Cao Kỳ làm Chủ tịch Ủy Ban Hành Pháp
TW, xử bắn Tạ Vinh chỉ là một đòn dằn mặt cảnh cáo, nhưng chưa chắc gì
chấm dứt được đầu cơ tích trữ, vì hàng hoá phân tán rộng rãi trong hệ
thống chân rết, không tập trung tại một nhà kho, thì làm sao mà lập biên
bản tích trữ số lượng hàng hoá lớn cho được ?
Tạ Vinh, giám đốc công ty xuất nhập cảng
Sui Hing, bị tòa án quân sự đặc biệt kết án tử hình về các tội lủng đoạn
nền kinh tế, đầu cơ tích trữ, chuyển ngân bất hợp pháp và hối lộ.
Ngày
14/3/1966, lúc sáng sớm, Tạ Vinh (34 tuổi) bị xử bắn tại pháp trường
cát trước cửa chợ Sài Gòn. Toán xạ thủ gồm 10 quân cảnh sử dụng súng
carbine bắn vào ngực. Sau loạt đạn, Tạ Vinh quỵ xuống trong bộ đồ
complet, cà vạt. Bà vợ cố vượt qua vòng kẻm gai để nhào đến bên chồng
nhưng bị cảnh sát chận lại. Bên cạnh đó, có đặt một cái quan tài. Đương
sự để lại vợ và 7 con. Tạ Vinh bị xử tử là Tạ Vinh thật, không phải tử
tội bị thay thế bởi một người khác như dư luận loan truyền.
Lý Long Thân có một thành tích buôn bán phi pháp nhưng đã khôn khéo bạch hóa hồ sơ trở thành một công dân bình thường.
Rất may là Lý Long Thân nhanh chân dọt
trước ngày 30/4/1975 nên không chịu cảnh tù tội như Mã Tuyên, phải gở 4
quyển lịch trong trại tù cải tạo vì là tư sản mại bản.
theo Trúc Giang – Minnesota ngày 13/6/2013
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét