19 tháng 6, 2012

SNOUL:Trận Chiến Hào Hùng của Lữ Đoàn 3 Kỵ Binh /LLXKQDIII

 

Lời nói đầu: Bài viết nầy không nhằm mục đích chỉ trích, bôi nhọ, hay vinh danh bất cứ cá nhân nào, chỉ để phản bác những luận điệu hàm hồ, những sự kiện sai lạc, những chụp mũ vô căn cứ của Trung Tá Nguyễn Ngọc Ánh về cuộc rút quân tại SNOUL của Chiến đoàn 8 và cuộc tiếp cứu hào hùng của Lữ Đoàn 3 Kỵ Binh và LLXKQDIII trong quyển Chiến Thắng An Lộc 1972, do Trung Tá Nguyễn Ngọc Ánh chủ biên và Đại Úy Lê Hoàng Ân, Tổng Biên Tập

Trong quyển Chiến Thắng An Lộc 1972 có nhắc đến những trận đánh dọc theo Quốc Lộ 13. Muốn hiểu rõ tại sao có trận chiến tại An Lộc chúng ta cần phải biết những trận đánh về trước của Quân Đoàn III. Để bào chữa cho việc Trung Tướng Nguyễn Văn Minh rút hết đoàn quân viễn chinh về nước khi vừa lên thay thế Trung Tướng Đổ Cao Trí, Tư Lệnh Quân Đoàn III vừa tử trận, Trung Tá Nguyễn Ngọc Ánh đã cho rằng nhờ rút quân về mà có đủ quân diện địa để chống lại cuộc tấn công vào An Lộc của 3 Công Trường Cộng Sản Bắc Việt Xâm Lược (CSBVXL). Điều mà Tr/Tá Nguyễn Ngọc Ánh gọi là đủ quân diện địa đó chỉ trần xì có 3 Trung đoàn 7 và 8 /Sư Đoàn 5 BB và Trung Đoàn 52 BB thuộc Sư Đoàn 18 Bộ Binh. Trong trận đánh An Lộc, Quân Đoàn III đã yêu cầu Bộ Tổng Tham Mưu gửi Lữ Đoàn 1 ND , Liên Đoàn 81 Biệt Cách Dù, Sư Đoàn 21 BB cùng Thiết Đoàn 9 Kỵ Binh và Trung Đoàn 15/ Sư Đoàn 9 BB cùng Chi Đoàn 1/2 Thiết Kỵ từ Quân Đoàn IV lên tăng viện cho chiến trường An Lộc. Ngụy tui có viết bài Dambe, Cuộc rút Quân Bi Hùng để phản bác lại lập luận vừa ấu trỉ, vừa coi thường độc giả của Trung Tá Nguyễn Ngọc Ánh- Phụ tá Hành Quân Quân Đoàn III (HQ QDIII).

Trong Chương 8 phần 1 Quốc Lộ 13 và phần 1.1 Trận Snoul, Trung Tá Ánh viết:
“Chiến Đoàn 8 Việt Nam Cộng Hoà bị Cộng Quân vây hãm nhiều ngày tại cứ điểm Snoul, chờ viện quân (Lữ Đoàn 3 Kỵ Binh), không thấy, nên phải đột phá vòng vây, và về được đến Quận Lỵ Lộc Ninh thuộc Tỉnh Bình Long ngày 31 tháng 05 năm 1971, bị tổn thất khá nặng về nhân mạng và chiến cụ…”
“Lệnh tăng phái Lữ Đoàn 3 Xung Kích cho Sư Đoàn 5 Bộ Binh có hiệu lực từ 08 gìờ sáng ngày 26 tháng 5 năm 1971…..
Chỉ sau vài tiếng đồng hồ, kể từ khi nắm quyền điều động Lữ Đoàn 3 Xung Kích, Bộ Tư Lệnh Sư Đoàn 5 Bộ Binh bỗng nhiên mất liên lạc với Lữ Đoàn 3 Xung Kích. Bộ Tư Lệnh Sư Đoàn 5 liền điện báo về Bộ Tư Lệnh Quân Đoàn 3, cho biết là đã mất liên lạc với Lữ Đoàn 3 Xung Kích.
Bộ Tư Lệnh Quân Đoàn 3 tức tốc gửi phi cơ quan sát bay lên tìm kiếm, dọc theo lộ trình di chuyển của Lữ Đoàn 3 Xung Kích, từ Tây Ninh đến Bình Dương vòng qua An Lộc, nhưng không tìm thấy dấu tích hay tần số liên lạc của Lữ Đoàn 3 Xung Kích.
Ngay cả việc điện về Bộ Tổng Tham Mưu Quân Lực Việt Nam Cộng Hoà, theo hệ thống S.O.S, Bộ Tổng Tham Mưu cũng trả lời là không có bắt được tần số nào của Lữ Đoàn 3 Xung Kích thuộc Quân Đoàn 3.
Nỗ lực tìm tung tích Lữ Đoàn 3 Xung Kích qua đến 48 giờ sau vẫn không có kết quả. Trong lúc đó tại Snoul, Chiến Đoàn 8 Bộ Binh báo cáo về Bộ Tư Lệnh Sư Đoàn 5 Bộ Binh là địch đang siết chặt vòng vây, địch gia tăng pháo vào căn cứ Hoả Lực, nơi đặt Bộ Chỉ Huy của Chiến Đoàn 8 tại Snoul.
Việc tìm kiếm tông tích Lữ Đoàn 3 Xung Kích vẫn liên tục, kéo dài cho đến trưa ngày 29 tháng 05 năm 1971, Bộ Tư Lệnh Quân Đoàn 3 chỉ thị cho phi cơ quan sát lên vùng, bay thật thấp, có thể nhìn rõ địa thế bên dưới. Phi công mới phát hiện một Chiến Xa M.41 lộ hình bên cạnh một lùm cây. Viên phi công bay rà trở lại, điều khiển đôi cánh lạng qua lạng lại trên đầu chiến xa nhiều lần, đồng thời báo về Bộ Tư Lệnh Quân Đoàn 3, cho biết đã tìm thấy đoàn thiết kỵ tại khu rừng “Chồi” gần Quận Củ Chi Tỉnh Hậu Nghĩa và Quận Bến Cát thuộc Tỉnh Bình Dương.
Mãi đến khi thấy L.19 phát hiện, Lữ Đoàn 3 Xung Kích mới chịu “mở máy” truyền tin, bắt lại tần số liên lạc với các đơn vị được ghi trong đặc lệnh truyền tin hành quân hiện hữu….”
” Còn về Lữ Đoàn 3 Xung kích, Quân Đoàn có cho mở cuộc điều tra chính thức. Sau khi đọc biên bản của phái đoàn điều tra, và lời biện minh của Đại Tá Trần Quang Khôi, Trung Tướng Minh nhận thấy Đại Tá Khôi đã từng lập được nhiều công trận cho Quân Đoàn 3, (vào thời Cố Đại Tuớng Đỗ Cao Trí), nên chấp thuận cho Đại Tá Khôi được xuất ngoại theo học khóa tu nghiệp về Thiết Giáp tại Hoa Kỳ. Tuy nhiên phải bị cách chức Tư Lệnh Lữ Đoàn 3 Kỵ Binh, bàn giao lại cho Đại Tá Đoàn Kim Định. “
Mặt khác Thiếu Tá Trần Văn Thưởng (1), Tiểu đoàn trưởng Tiểu đoàn 1/8, trong bài viết Trận Đánh Snoul và Những Hậu Quả đã cho biết rất rõ ràng diễn tiến cuộc hành quân lui binh của Chiến đoàn 8 (CD8) sau khi bị hai Công Trường 5 và 7 Cộng sản Bắc Việt xâm lược (CSBVXL) bao vây chặn bít đường về để tiêu diệt CD8. Viết bài nầy Th./Tá Thưởng hy vọng Tướng Minh cho biết lý do nào ông đã án binh bất động trong tuần lể cuối cùng của tháng 5/1971 và tại sao Tướng Minh cho CD8 rút quân đơn độc. Không yểm trợ. Không lực lượng tiếp cứu, trong khi CD8 bị bao vây, bị tấn công từ ngày 24 tháng 5 năm 1971 đến ngày 31 tháng 5 năm 1971. Tướng Minh đã không trả lời và Th./Tá Thưởng bắt buộc phải phổ biến bài viết nầy để vinh danh những chiến sĩ can trường của CD8 và Lực Lượng Xung Kích Quân Đoàn III (LLXKQD3) và cũng để minh oan cho những cấp chỉ huy của Th/Tá Thưởng là Thiếu Tướng Nguyễn văn Hiếu, Tư lệnh SD5BB và Đại Tá Bùi Trạch Dzần, Chiến đoàn trưởng CD8 đã bị Trung Tướng Nguyễn văn Minh đổ hết tội lổi và cách chức.
Theo Thiếu Tá Thưởng, người đã điều động Tiểu đoàn 1/8 BB rút quân về Snoul ngày 24/5 và đã cùng Chiến Đoàn 8 rút quân về nước. Ông có những băn khoăn không bao giờ hiểu được. Sau khi trận chiến tàn, Ông rời Sư Đoàn 5 BB cùng với Đại Tá Bùi Trạch Dần và Thiếu Tướng Nguyễn Văn Hiếu cùng hai Tiểu Đoàn trưởng khác để về làm việc tại Trường Võ Bị Quốc Gia Đà Lạt (VBQGDL). Tại đây Ông gặp lại Thiếu Tướng Hiếu trong dịp mãn khóa 24 VBQGDL. Ông muốn viết bài về Snoul với nhiều thắc mắc để gửi đến Trung Tướng Minh. Nhưng T/T Hiếu đã ngăn lại vì lý do Tướng Minh đang cầm quân giữ nước cho nên Tướng Minh cần uy tín. Bất cứ hành động nào dù đúng hay sai để làm mất uy tín Tướng Minh đều không thể nào chấp nhận được. Cho nên những băn khoăn, những thắc mắc, những uất ức Thiếu Tá Thưởng ấp ủ trong lòng. Ông phải tuân theo ý Tướng Hiếu như một người Lính lúc nào cũng tuân lệnh thượng cấp. Bây giờ Chính phủ, Quân đội Quốc gia không còn, nỗi đau vẫn khôn nguôi. Những bất công vẫn còn mưng mũ như ngày nào. Cho nên Thiếu Tá Thưởng phải làm một cái gì để vinh danh, để trả lại sự thật, trả lại công đạo cho Thiếu Tướng Hiếu và toàn thể quân nhân các cấp thuộc Chiến đoàn 8 ngày nào. Có người mang thân lưu lạc. Có người sống sót sau những tháng năm bị cầm tù trong những nhà tù CSVN. Có người đã an giấc nghìn thu từ mấy mươi năm trước. Dù họ còn sống hay đã hy sinh, họ chính là những chiến sĩ can trường của QLVNCH anh dũng và bất diệt. Sự thật phải trả lại sự thật. Cho nên Th/T Thưởng đã viết bài nầy và gửi đến Tướng Minh để làm sáng tỏ một vài thắc mắc của Th/T Thưởng và các chiến binh thuộc Chiến đòan 8.
Đó là tại sao Tướng Minh cho Chiến đoàn 8 rút quân đơn độc khi đã bị CT5 và CT 7 CSBVXL với quân số gấp 5 lần bao vây, tấn công liên tục để tiêu diệt. Trong khi nỗ lực chính của Quân Đoàn đang nằm ở Chup, Kampong Cham và có hai chiến đoàn khác của SD 18BB và SD 25BB đang nằm hướng Nam của Chiến đoàn 8. Tại sao Tướng Minh cho tăng phái Lực Lượng Xung Kích Quân Đoàn III (LLXKQDIII) quá trể. Đó là hai thắc mắc đã làm nhức nhối Th/Tá Thưởng hằng bao năm trời. Tiếc thay Tr/Tướng Nguyễn Văn Minh đã giữ im lặng không có câu trả lời cho một thuộc cấp, một chiến sĩ trong cuộc, mà nổi uất ức vẫn đeo đuổi ông bao nhiêu năm trường. Theo Th/Tá Thưởng, bằng nhãn quan của một Tiểu Đoàn trưởng, Th/Tá Thưởng cho rằng Tướng Minh đã thất bại hoàn toàn trong cương vị của một Tư lệnh Quân đoàn. Đã đánh giá sai tình hình, quân số và ý đồ của địch. Khi cho rút quân mà không điều động hai chiến đoàn ở phía Nam Snoul làm đơn vị trì hoản và đã không nhanh chóng điều động LLXKQDIII làm đơn vị tiếp trợ từ Lộc Ninh hướng về Snoul trên QL7. Cho nên CD8 đã bị thiệt hại khi rút quân đơn độc, không có phi pháo yểm trợ hùng hậu, không có Lực lượng tiếp trợ nhanh chóng để CD8 bảo toàn lực lượng. Đồng thời ông cũng vinh danh Tướng Nguyễn Văn Hiếu , Đại Tá Bùi Trạch Dzần và Đại Tá Trần Quang Khôi đã cùng CD8 và LLXKQDIII chiến đấu anh dũng để rút quân về nước có thiệt hại nhưng không bị tiêu diệt toàn bộ hoặc đầu hàng nhục nhã . Đây là tiếng nói của Th/Tá Thưởng tức là tiếng nói của toàn thể chiến đoàn 8. Thay vì vinh danh , họ đã bị cách chức, bị trừng phạt, bị mang tiếng là thất trận mà không do lỗi của họ. Thật sự do ông Tư lệnh Quân Đoàn thiếu khả năng hay có âm mưu gì khác.
Cho nên Ngụy tui cần phải tìm hiểu để lên tiếng bảo vệ và phục hồi danh dự cho những chiến sĩ đã bị bôi nhọ. Điển hình là toàn thể các chiến sĩ trong LLXKQDIII và Đại Tá Trần Quang Khôi đã bị những người như Trung tá Nguyễn Ngọc Ánh bêu riếu, hạ nhục với mỗi ý đồ là chạy tội cho thầy là Tướng Nguyễn Văn Minh Tư lệnh Quân đoàn III.
Phỏng Vấn Tướng Trần Quang Khôi , Tư Lệnh Lữ Đoàn 3KB kiêm Tư lệnh LLXKQDIII.
Ngụy Saigon(NSG): Kính chào Thiếu Tướng (2). Vì Trung Tá Nguyễn Ngọc Ánh , Phụ Tá Hành quân Quân đoàn III, đã viết trong “Chiến Thắng An Lộc 1972″ Khi Quân Đoàn III điều động LLXKQDIII về làm lực lượng tiếp trợ cho Chiến Đoàn 8 (CD8) rút quân tại Snoul , LLXKQDIII dưới quyền chỉ huy của Thiếu Tướng đã im lặng vô tuyến, trốn tránh không chịu thi hành quân lệnh và sau đó Thiếu Tướng đã bị cách chức Tư Lệnh và gửi đi học khóa Chỉ huy Tham mưu Cao cấp tại Leavenworth, Hoa Kỳ. Trong khi đó Thiếu Tá Trần Văn Thưởng , Tiểu đoàn trưởng , Tiểu đoàn 1/8 BB hiện diện trong cuộc rút quân, đã quy trách cho Trung tướng Minh , Tư lệnh Quân Đoàn III, bỏ rơi CD8 rút quân đơn độc và vinh danh Thiếu Tướng cùng LLXKQDIII đã hết lòng tiếp cứu nên CD8 đã không bị Công Trường 5 và 7 Cộng Sản Bắc Việt xâm lược (CSBVXL) tiêu diệt . Nhằm để làm sáng tỏ một vấn đề rất quan trọng liên hệ đến DANH DỰ của cá nhân Thiếu Tướng và toàn thể Sĩ quan, Hạ sĩ quan , Binh sĩ thuộc LLXKQDIII xin Thiếu Tướng cho phép em được phỏng vấn Thiếu Tướng về cuộc tiếp cứu CD8 tại Snoul.
Chuẩn Tướng Khôi (Ch./T Khôi) : Chào em, anh sẵn sàng trả lời những thắc mắc của em.
NSG: Vào tháng 3 năm 1971 khi Trung Tướng Đổ Cao Trí đền nợ nước trong tai nạn trực thăng , Trung Tướng Nguyễn Văn Minh đảm nhận chức vụ Tư Lệnh QDIII. Thay vì đi tiếp kế hoạch của Trung Tướng Trí thì Trung Tướng Minh quyết định cho rút quân. Sau 2 lần thất bại khi chỉ huy Chiến đoàn 5 BDQ và Chiến đoàn 333 BDQ cùng LLXKQDIII rút quân ra khỏi Dambe với nhiều thiệt hại, Tướng Minh phải giao quyền cho Thiếu Tướng chỉ huy cuộc rút quân bi hùng đó thì LLXKQDIII và Chiến đoàn 5 BDQ và CD 333 BDQ rút về VN hay rút đi đâu ?
Ch./T Khôi : LLXKQD III và hai chiến đoàn 5 BDQ và 333 BDQ rút về Quốc lộ 7 đặt dưới quyền chỉ huy của Thiếu Tướng Nguyễn Xuân Thịnh , Tư Lệnh Sư Đoàn 25 BB. LLXKQDIII đóng quân ở thị trấn Suong giữa đồn điền Chup và đồn điền Krek. Chiến đoàn 5 BDQ ở gần Krek và CD333 BDQ bố trí cách đó 1km về phía Tây.
NSG: Ngày nào thì Quân Đoàn III ra lệnh cho LLXKQDIII tăng phái cho Sư Đoàn 5 Bộ Binh (SD5BB) để đi tiếp cứu CD8?
Ch./T Khôi : Ngày 29 tháng 5 năm 1971
NSG: Quân Đoàn III (QD III) ra lệnh cho Thiếu Tướng trình diện thẳng SD5BB hay trình diện Quân Đoàn ?
Ch./T Khôi : LLXKQDIII dang hoạt động thám sát tại Suong (Suong ở phía Nam của Dambe) được lệnh Quân ĐoànIII (QDIII) di chuyển về Thiện Ngôn tiếp tế xăng và chờ lệnh QDIII . Anh dùng xe Jeep đến trình diện Bộ Tư Lệnh Tiền Phương QĐ tại Tây Ninh.
NSG: Tại Bộ Tư Lệnh Tiền Phương Quân Đoàn, Thiếu Tướng trình diện Tr/T Minh hay thẩm quyền nào khác và lệnh hành quân như thế nảo ?
Ch./T Khôi: Anh gặp Đại Tá Ngô Văn Minh, Tham mưu trưởng Hành quân QĐ . Đại Tá Ngô Văn Minh cho biết lệnh của Tr/Tướng Minh biệt phái LLXKQDIII cho SD5BB. Tr/Tướng Minh ra lệnh cho LLXKQDIII ngày mai 30 tháng 5 năm 1971 di chuyển đến Bộ Tư lệnh SD 5BB tại Lai Khê nhận lệnh Thiếu Tướng Nguyễn Văn Hiếu.
NSG: Tại sao không điều động LLXKQD III đi ngay mà phải chờ đến ngày mai?
Ch./T Khôi : Anh muốn đi qua Lai Khê ngay, nhưng Đại Tá Ngô Văn Minh lập lại rõ ràng đó là lệnh của Tr/T Minh muốn LLXKQDIII ngủ qua đêm ở Thiện Ngộn Sáng ngày mai 30 tháng 5 năm 1971 chờ Địa Phương Quân mở đường xong mới di chuyển.
NSG: Tại sao không đi thẳng từ đồn điền Mimot đến Snoul ?
Ch./T Khôi : Không an ninh lộ trình với lại tiền cứ của LLXKQDIII đặt tại Thiện Ngôn. Về đó tiếp tế, tu bổ thuận tiện hơn.
NSG: Xin Thiếu Tướng cho biết những hoạt động của LLXKQDIII trong ngày 30 tháng 5 năm 1971?
Ch./T Khôi : Ngày 30 tháng 5 năm 1971, tại Thiện Ngôn LLXKQDIII được lệnh phải chờ cho Địa Phương Quân mở đường xong từ Thiện Ngôn tới Trại Bí. Mất gần cả ngày. Đến Tây Ninh 4 giờ chiều, qua Thủ Dầu Một. Đến Lai Khê trời đã tối. Anh cho LLXKQDIII bố trí quân ở phía Nam Lai Khê . Riêng anh đến trình diện Bộ TL SD5BB không gặp Tướng Hiếu vì Tướng Hiếu đang ở Lộc Ninh. Gặp Đại Tá Ngô Lê Tuệ, Tư Lệnh Phó Sư Đoàn cho biết lệnh Thiếu Tướng Hiếu cho LLXKQDIII đóng quân tại Lai Khê qua đêm. Ngày mai tức sáng ngày 31 tháng 5 năm 1971 lên trình diện Thiếu Tướng Hiếu tại Lộc Ninh. Nhưng nửa đêm nhận công điện của Quân Đoàn từ Tướng Minh thắc mắc tại sao không đi Lộc Ninh ngay mà nằm lại Lai Khê bộ tính kéo quân về Sài gòn đảo chánh. Anh trả lời đó là lệnh của Tướng Hiếu vì ông sợ Thiết giáp di chuyển ban đêm rất nguy hiểm, dễ bị phục kích.
NSG: Sau khi trình diện T/T Hiếu tại Lộc Ninh. LLXKQD III đã tiếp cứu CD8 như thế nào?
Ch./T Khôi : 8 giờ sáng ngày 31 tháng 5 năm đến Lộc Ninh trình diện Tướng Hiếu , Anh báo cáo tình trạng LLXKQDIII. Tướng Hiếu cho biết tình hình cuộc rút quân và yêu cầu Anh đi lên Snoul ngay lập tức. Từ Lộc Ninh đến Snoul khoảng chừng 16 km nhưng địa thế hai bên là rừng, sinh lầy , độc đạo rất khó điều động Thiết giáp. Anh biết chắc địch quân nằm bố trí chờ đánh tiếp viện. Anh chia LLXKQDIII ra làm hai cánh quân Chiến Đoàn 315 gồm có Thiết Đoàn 15 Kỵ Binh và Tiểu đoàn 36 Biệt Động Quân do Trung Tá KB Nguyễn Văn Đồng chỉ huy dẫn đầu. Chiến Đoàn 318 gồm Thiết đoàn 18 KB và Tiểu đoàn 52 BDQ do Thiếu Tá KB Bùi Văn Lộc chỉ huy bố trí trừ bị phía sau
Vì địa thế không thể điều động TG bung rộng ra được , chiến thuật của anh là sử dụng hỏa lực tập trung của Không quân Hoa Kỳ và Không Quân Việt Nam cùng Pháo Binh đánh không ngừng nghỉ dọc hai bên trục đồng thời điều động Chiến đoàn 315 tiến lên Chi đoàn trưởng Chi đoàn 1/15 Chiến xa Đại úy Lê Văn Nho dẫn đầu tấn công phối hợp cùng Đại úy Giai, Tiểu Đoàn trưởng TD 36 BDQ cận chiến với địch quân hai bên đường.
NSG: Lúc đó Thiếu Tướng ngồi trên Thiết xa M 577 chỉ huy?
Ch./T Khôi: Anh chỉ huy trận đánh trên trực thăng chỉ huy của Thiếu Tá David Russell, Đại Đội trưởng Đại Đội A thuộc Tiểu Đoàn 3/17 Không Kỵ Hoa Kỳ , biệt phái yểm trợ cho Lữ Đoàn 3 Kỵ Binh. Qua trung gian Thiếu Tá Russell anh điều khiển Không lực Hoa Kỳ và trực thăng võ trang hỏa tiển yểm trợ cận chiến, tiêu diệt nhiều ổ phục kích của địch quân bố trí hai bên trục tiến quân. Trực thăng chỉ huy bị phòng không địch bắn thủng nhiều chỗ.
NSG: Có phải Thiếu Tá David Russell đã yểm trợ mạnh mẻ và hữu hiệu cho T/T trong cuộc rút quân hào hùng ở Dambe? Trận đánh tiếp diễn ra sao ? Tại sao T/T phải lên trực thăng chỉ huy ?
Ch./T Khôi: Đúng vậy. Thiếu Tá David Russell là một chiến sĩ quả cảm. Ông rất thương yêu và hết lòng yểm trợ cho LLXKQDIII mỗi khi yểm trợ cho quân mình. Anh phải lên trực thăng vì đường độc đạo sình lầy. hai bên rừng rậm khó quan sát chiến trường và qua trung gian của Th/ Tá Russell anh mới có thể điều động Không Lực Hoa Kỳ yểm trợ hữu hiệu hơn. Anh điều động Không Lực Hoa Kỳ (KLHK) và Đại đội trực thăng võ trang Hoa Kỳ đánh ngay vào trận địa. Bắt buộc phải đánh sát thủ ngay trên đầu quân mình. Trận chiến kéo dài từ sáng đến tối còn cách một ngọn đồi. Bên nầy là LLXKQDIII bên kia là Chiến Đoàn 8 (CD8) mà không tiến lên được để bắt tay cùng CD8 vì trời tối Không quân Hoa Kỳ rút đi . Phải ngưng chiến bố trí phòng thủ qua đêm.
NSG: Tại điểm bố trí phòng thủ ban đêm cách CD8 bao xa và cách Snoul bao xa?
Ch./T Khôi: Cách CD8 khoảng 500 m và cách Snoul khoảng 2km.
NSG: Tình hình và tinh thần của CD8 khi LLXKQDIII đến giải cứu?
Ch./T Khôi : Khi đã bị 2 Công Trường CSBVXL bao vây chận đánh trên đường rút lui mà không có đơn vị cản hâu. Không có Không Quân yểm trợ tối đa và mãi đến ngày 31 tháng 5 năm 1971 tức là một tuần lể sau khi bị bao vây mới được LLXKQDIII tiếp cứu thì tinh thần của CD8 xuống rất thấp. Đại Tá Bùi Trạch Dần, Chiến đoàn trưởng CD8 ngồi hẳn trong xe chỉ huy của Trung Tá Tôn Thất Hoàng, Thiết Đoàn trưởng Thiết Đoàn 1 Kỵ Binh. Coi như Đại Tá Dần không còn điều động chỉ huy gì được nữa. Sáng ngày 1 tháng 6 năm 1971 Anh đề nghị Đại Tá Dần cho CD8 án binh chờ LLXKQDIII giải tỏa hoàn toàn đoạn đường 500m giữa hai bên ngọn đồi. LLXKQDIII sẽ bảo vệ cho CD8 rút quân. Nhưng Đại Tá Dần không nghe. Ông ra lệnh cho Trung Tá Hoàng rút chạy giữa hai hai lằn đạn . Bắt buộc anh phải ngưng chiến. Xe của Trung Tá Hoàng và Đại Tá Dần thoát nhưng xe của Thiếu Tá Trương Hồng Cẩm Thiết Đoàn phó trúng hỏa tiển. Thiếu Tá Cẩm và Trung Tá Đinh Văn Tọa Trung Đoàn Phó, Tr/D 8 BB bị tử trận
NSG: Tại sao Đại Tá Dần lại ngồi hẳn trong xe?
Ch./T Khôi: Anh nghĩ lúc đó Đại Tá Dần đã tính sai nên ông nghĩ rằng ngồi trong xe TG chạy thoát ra ngoài dễ và nhanh hơn. Đúng ra Đại Tá Dần phải dẫn quân Bộ Binh rút đi đường rừng cách xa chỗ LLXKQDIII đang đánh nhau với 2 Công Trường CSBVXL. Như thế an toàn hơn. Khi bị bao vây, ngồi trên xe TG rất nguy hiểm dễ bị trúng hỏa tiển. Điều đó đã xảy ra. Gây khó khăn cho LLXKQDIII trong việc tiếp cứu.
NSG: Th/T nghĩ sao khi Tr/Tá Nguyễn Ngọc Ánh cho rằng Lữ Đoàn 3 Kỵ Binh / LLXKQDIII im lặng vô tuyến đi trốn không chịu đi tiếp cứu Chiến Đoàn 8 nên bị Trung Tướng Minh cách chức?
Ch./T Khôi: Rõ ràng là Tr. Tá Ánh cố tình bóp méo các sự kiện lịch sử. Anh không hề bị cách chức. Sau trận Snoul, vì CĐ8/SĐ5BB bị tổn thất nặng, Tr./Tướng Minh muốn đổ tội cho anh lên tiếp ứng chậm. Anh cực lực phản đối. Bộ TTM có cho điều tra; nhờ có Cố Vấn Mỹ làm chứng về sự chiến đấu dũng cảm và hữu hiệu của LLXKQĐIII mà CĐ8 thoát khỏi bị tiêu diệt. Cuối cùng thì Thiếu tướng Hiếu bị Tổng Thống Thiệu cách chức Tư lệnh SĐ5BB và Tr./Tướng Minh thì bị Tổng Thống khiển trách nặng suýt bị cách chức. Anh thì được ân thưởng 1 ADBT với Nhành dương liễu. Anh vẫn tiếp tục chỉ huy LĐ3KB/ LLXKQĐ hoạt động cường thám ở Lộc Ninh cho đến giữa tháng 7/71 thì bàn giao khu vực Lộc Ninh lại cho Tr. tá Vĩnh, CĐT CĐ9/SĐ5BB. Rồi liền di chuyển qua khu vực Đồn Điền Krek nằm phía Bắc Tây Ninh, trên lãnh thổ Cambodia. CT9 và CT7CSBV tập trung tấn công các lực lượng ta ở Krek dọc trên QL7 và căn cứ Thiện Ngôn vào khoảng giữa tháng 10 và tháng 11 năm 1971. Sau khi đánh tan CT7 CSBV ở căn cứ Alpha trên QL7 cứu TĐ30BĐQ của Th.tá Võ Mộng Thủy, (khoảng 9 km hướng Đông đồn điền Krek) và ổn định tình hình ở khu vực Krek, (cùng lúc Lữ Đoàn 2 Dù đánh giải tỏa căn cứ Thiện Ngôn và mở Đường 22) anh mới xin đi học trường Đại Học Quân Sự của Lục Quân Mỹ ở Ft Leavenworth, Kansas. Anh tự ý xin đi vì không phục cách chỉ huy của Tr./Tướng Nguyễn Văn Minh, chứ không phải bị cách chức như Tr. tá Ánh nói. Được chấp thuận, anh mới bàn giao Lữ Đoàn 3 KB tại chỗ ở Krek cho Đại Tá Nguyễn Kim Định trong tháng 12 năm 1971.
Như vậy, thử hỏi Tr./Tá Ánh từ khi xảy ra trận chiến ở Snoul vào cuối tháng 5/71 cho đến giữa tháng 12/71 anh mới ra đi khỏi Lữ Đoàn 3 KB thì làm sao nói được là anh bị cách chức vì trận Snoul? Vả lại ngay sau khi anh đi học một năm ở Mỹ trở về nước tháng 7/73, tháng 11/73 anh lại được thượng cấp là Trung Tướng Phạm Quốc Thuần vừa thay Thế Tr/ Tướng Minh trong cương vị Tư lệnh Quân Đoàn III & Quân Khu III tín nhiệm giao lại LĐ3KB cho anh chỉ huy và đến tháng 3/74, anh lại được Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu thăng cấp Chuẩn tướng. Thành ra những gì Tr./Tá Ánh nói xấu về anh hoàn toàn bịa đặt.
NSG: Có phải Tướng Minh muốn cách chức Thiếu Tướng vì quy trách LLXKQDIII tiếp trợ quá chậm trể nên CD 8 bị tổn thất nặng?
Ch./T Khôi: Đúng. Tướng Minh đổ tội cho anh để chạy tội cho mình và muốn đưa anh ra tòa án Quân sự.
NSG: T/T đã giải thích thế nào và có ai là nhân chứng hay không?
Ch./T Khôi: Vì Đại Tá Ngô văn Minh biết rất rõ chuyện nầy. Ngoài ra các cố vấn Mỹ của Lữ Đoàn 3 Kỵ Binh tuy không được phép vượt biên qua Cambodia. Nhưng khi LD3KB về Thiện Ngôn thì các cố vấn đó đã theo LLXKQDIII cho đến khi vượt biên lần nữa tại Lộc Ninh thì họ lại bước xuống xe. Chính các cố vấn đã là những nhân chứng hùng hồn nói lên được sự chậm trể là do Bộ Tư lệnh Quân đoàn biệt phái LLXKQDIII cho SD5BB quá trể và bắt phải nghỉ đêm tại Thiện Ngôn. Cùng lúc Thiếu Tá David Russell đã cho Tướng Minh biết là Anh và LLXKQDIII đã chiến đấu rất hữu hiệu, rất dũng mảnh để tiếp cứu đoàn quân CD8. Chính nhờ nổ lực của LLXKQDIII mà CD8 không bị tiêu diệt bởi Công Trường 5 và Công Trường 7 CSBVXL.
NSG: Xin T/T cho biết thiệt hại của LLXKQDIII và của địch quân?
Ch./T Khôi: Trong trận đánh đẩm máu này, Lữ Đoàn 3 Kỵ Binh đã hoàn thành nhiệm vụ rất xuất sắc, nhưng phải trả gíá rất đắt:
  • 14 chết, 80 bị thương,
  • 2 chiến xa M41 bị bắn thủng hư hại 40%,
  • 4 M113 bị mìn chống chiến xa hư 30% đến 60% và
  • 2 M113 bị bắn cháỵ
Về phía địch có hàng trăm tên địch bị giết, quân ta tịch thu hơn 60 vũ khí cá nhân và cộng đồng.
Không có Lữ Đoàn 3 Kỵ Binh hết lòng chiến đấu thì Chiến Đoàn 8 của Đại Tá Bùi Trạch Dần sẽ bị địch tiêu diệt hoặc bị bắt sống hết, không một ai có thể thoát được về tới biên giới ở Lộc Ninh.
NSG: Kết cuộc ra sao? Thiếu Tướng rời Lữ Đoàn 3 Kỵ Binh ngay khi cuộc rút quân từ Snoul hoàn tất?
Ch./T Khôi: Sau khi nghe các cố vấn Mỹ trình bày cũng như của Thiếu Tá David Russell. Tướng Minh đã ân thưởng cho anh Anh Dũng Bội Tinh với nhành dương liễu. Sau cuộc giải cứu CD8 xong, LLXKQDIII đóng tại Lộc Ninh cả tháng. Nhiệm vụ phòng thủ và thám thính. Đến tháng 7 bàn giao Lộc Ninh cho Chiến Đoàn 9 do Đại Tá Nguyễn Công Vĩnh làm Chiến đoàn Trưởng. LLXKQDIII kéo quân qua Krek. Vào tháng 10 năm 1971 VC điều động Công Trường 7 và CT 9 tấn công các lực lương của ta trên Quốc lộ 7 và bao vây căn cứ Alpha do Tiểu Đoàn 30 BDQ trấn giữ. Thiếu Tá Võ Mộng Thùy làm Tiểu đoàn trưởng. Đồng thời bao vây căn cứ Thiện Ngôn và cắt đứt đường 22 phía Bắc Tây Ninh Thiếu Tướng Nguyễn Xuân Thịnh điều động SD25 BB đi giải cứu. Trận đánh dằng dai và SD25 BB đã không thể giải tỏa được. Tướng Thịnh xin Tướng Minh cho LLXKQDIII tiếp cứu căn cứ Alpha, và xin tăng cường Lữ Đoàn 2 Nhảy Dù để giải tỏa áp lực địch tại căn cứ Thiện Ngôn và mở đường 22.
NSG: Nghe nói trận giải cứu căn cứ Alpha là một chiến tích lừng danh khác của LLXKQDIII. Thiếu Tướng có thể cho biết đại khái ?
Ch./T Khôi : Đây là một trận đánh hào hùng khác của LLXKQDIII. Từ trực thăng, Tướng Minh đã báo cho anh biết nếu thành công, Tướng Minh sẽ đề nghị cho anh lên Tướng. Anh rất tức giận về điều nầy. Tiếp cứu các đơn vị bạn hay Bảo quốc An dân là trách nhiệm và bổn phận của người lính QLVNCH. Anh không thích đem phần thưởng lên lon, huy chương để khích động tinh thần binh sĩ. Anh nghĩ đó là sự xúc phạm nặng nề đến DANH DỰ của các chiến binh QLVNCH. Sau khi đánh tan Công Trường 7 CSBVXL anh cho LLXKQDIII bố trí ở ngoài. Anh dùng xe M113 chỉ huy chạy thẳng vào căn cứ Alpha kéo Thiếu Tá Võ Mộng Thùy ra khỏi hầm chỉ huy.
NSG: Còn vụ ân thưởng thì sao?
Ch./T Khôi: Thiếu Tướng Thịnh thông báo cho Tướng Minh biết. Ông sẽ đích thân đến gắn Anh Dũng Bội Tinh với Nhành dương liễu cho anh tại căn cứ Alpha. Nhưng Tướng Minh gửi công điện cho Tướng Thịnh nói không cần vì Tướng Minh đã đề nghị Bộ Tổng Tham Mưu ân thưởng cho anh Đệ Tam Đẳng Bảo Quốc Huân Chương kèm Anh Dũng Bội Tinh với Nhành dương liễu. Chính anh cũng nhận được bản sao của công điện nầy. Sau đó được biết là Tướng Minh có gửi công điện đó về Bộ Tổng Tham Mưu nhưng vài ngày sau cho người thu hồi lại.
NSG: Sau trận giải cứu căn cứ Alpha rồi chuyện gì xảy ra cho Thiếu Tướng và giao Lữ Đoàn 3 Kỵ Binh ?
Ch./T Khôi : Sau trận giải cứu căn cứ Alpha, anh chán nãn cung cách chỉ huy của Tướng Minh. Anh và Tướng Minh đã không có sự hòa hợp cần thiết. Anh thường hay cãi lại Tướng Minh vì Tướng Minh không biết sử dụng Thiết Giáp, và nhất là điều động LLXKQDIII liên tu bất tận không cho nghỉ dưỡng sức để tu bổ chiến xa, vũ khí…. và huấn luyện. Binh sĩ rất mệt mỏi cần được nghỉ ngơi và bồi dưỡng. Ông ta không nghe anh. Cuối cùng anh xin từ chức và xin đi học Chỉ huy Tham Mưu Cao cấp tại Mỹ.
NSG: Thiếu Tướng bàn giao Lữ Đoàn 3 Kỵ Binh cho ai?
Ch./T Khôi: Anh bàn giao LD3KB cho Đại Tá Nguyễn Kim Định vào tháng 12/71 tại Krek.
NSG: Em muốn viết một bài về Thiếu Tướng. Thiếu Tướng nghĩ sao?
Ch./T Khôi : Không nên. Vì làm Tướng mà không giữ được thành. Không chu toàn trách nhiệm mà Tổ Quốc và Đồng Bào giao phó. Bại binh chi tướng thì nói năng gì nữa. Dù sao cũng cám ơn hảo ý của em.
NSG: Xin trân trọng cám ơn Thiếu Tướng đã cho em một cơ hội để biết thêm những chiến tích phi thường của LD3KB nói riêng và LLXKQDIII nói chung. Dưới quyền chỉ huy của Thiếu Tướng LD3KB và LLXKQDIII chưa bao giờ chiến bại. Đồng bào và Tổ Quốc ghi ơn những anh hùng LLXKQDIII và LD3KB. Em hy vọng thời gian tới trước khi ra đi, Thiếu Tướng đổi ý viết về những trận chiến hào hùng của LD3KB để cho đồng bào, các thế hệ sau biết được sự hy sinh , sự chiến đấu can trường của những người lính Kỵ binh đã đền nợ nước, và của hàng ngàn Kỵ binh đã hy sinh một phần thân thể trong cuộc chiến đấu chống Cộng sản tham tàn khát máu. Kính chào Thiếu Tướng
Ch./T Khôi: Chào em và xin cảm tạ tấm lòng của em đối với Lữ Đoàn 3 Kỵ Binh và LLXKQDIII
o O o
Đọc qua hết những bài viết liên quan đến Trận Snoul và phần phỏng vấn Tướng Trần Quang Khôi chúng ta thấy rằng tác giả Tr/Tá Nguyễn Ngọc Ánh đã lẫn lộn về thời gian và đặc tính hành quân của các đơn vị tham chiến. Theo kế hoạch hành quân của Trung Tướng Đổ Cao Trí thì Lực Lượng Xung Kích Quân Đoàn III (LLXKQDIII) cùng Liên Đoàn 333 BDQ (LD333BDQ) và Liên Đoàn 5 BDQ (LD5BDQ) sẽ từ Dambe đánh lên Kratie để bắt tay cùng Sư Đoàn Nhảy Dù (SDND) được trực thăng vận thẳng vào Kratie. Sau đó đại quân Quân Đoàn III sẽ theo Quốc Lộ 7 (QL 7) rút quân về nước và Chiến đoàn 8/ Sư Đoàn 5 Bộ Binh (SD 5BB) nằm tại Snoul làm đơn vị tiếp trợ cho đại quân QDIII. Đó là vào tháng 3/1971. Khi CD 8 rút quân khỏi Snoul là vào ngày 24 tháng 5 năm 1971. Cho nên nói rằng Tướng Minh lo rút đoàn quân chính từ Chlong (Dambe) và giao cuộc rút quân tại Snoul cho Thiếu Tướng Nguyễn văn Hiếu , Tư lệnh SD5BB là hoàn toàn sai. Thời gian đã không đúng thì tính chất cuộc rút quân cũng không đúng nốt.
Theo như Tr/Tá Ánh thì LLXKQDIII vừa thoát khỏi Dambe về đến Thiện Ngôn lúc 10 giờ sáng ngày 25 tháng 5 năm 1971 và Trung Tướng Minh đã tăng phái LXKQDIII do Đại Tá Trần Quang Khôi chỉ huy cho Thiếu Tướng Nguyễn Văn Hiếu Tư Lệnh SD5BB làm lực lượng tiếp trợ cho CD 8BB. Rời Thiện Ngôn sáng ngày 26 tháng 5 năm 1971 , LLXKQDIII biến mất. Quân đoàn III cho quan sát cơ đi tìm đến trưa ngày 29 tháng 5 năm 1971 mới tìm thấy LLXKQDIII tại khu rừng chồi gần Củ Chi thuộc tỉnh Hậu Nghĩa và Quận Bến Cát thuộc Tỉnh Bình Dương. Sau đó LLXKQDIII mới LẦN MÒ đến biên giới Việt-Miên ngày 31 tháng 5 năm 1971. Trung Tá Ánh đã quy trách cho LLXKQDIII “trốn tránh” rồi “lần mò” cho nên CD 8 bị thiệt hại khi rút quân khỏi Snoul.
Đọc đến đây thì Ngụy tui không dằn được tiếng chửi thề. Ngụy tui không thể tưởng tượng một Trung Tá Phụ Tá Hành Quân QDIII đã hết sức láo lếu nhằm hai mục đích bêu riếu đổ hết trách nhiệm lên Đại Tá Trần Quang Khôi Tư Lệnh LLXKQDIII đồng thời để chạy tội cho thầy là Trung Tướng Nguyễn Văn Minh bất tài (hoặc vì lý do nào khác) đã làm thiệt hại trầm trọng cho LD333BDQ và LD5 BDQ trong trận rút lui tại Dambe và CD 8 tại SNOUL. Như đã nói trên rút quân ở Dambe là vào tháng 3. Rút quân ở Snoul là vào tháng 5 năm 1971. Sự lầm lẩn vì không biết hay cố ý của TR/T Ánh. Hai hồi nhập một để vẽ lên hình ảnh Đại Tá TQ Khôi một con người không có danh dự của một Tư lệnh và thiếu trách nhiệm hổ tương với các đơn vị bạn. Chi tiết, thời gian và cách dùng chữ của Tr/T Ánh cho ta thấy một Tư Lệnh LD3KB chả ra gì. Một Tư Lệnh ăn hại đái nát , tránh nặng tìm nhẹ. Sợ chết …..(sic).
Sự thiếu trung thực đã thể hiện qua việc mô tả Lữ Đoàn 3 Kỵ Binh trốn mất tích trong 3 ngày. Ngụy tui rất nghi ngờ sự hiểu biết của một Phụ Tá HQ Quân Đoàn, với chức vụ nầy phải là một Tướng Lãnh nhiều kinh nghiệm tham mưu hoặc phải là những Đại Tá thâm niên với chỉ số tham mưu chuyên nghiệp. Cùng khóa 16 VBDL những Nguyễn Xuân Phúc , Bùi Quyền , Trần Đăng Khoa , Đổ Hữu Tùng… mang cấp bậc Thiếu Tá và đang làm Tiểu Đoàn Trưởng thì Trung Tá Ánh đã làm tới Phụ Tá HQ cho QDIII. Trong khi đó Phụ tá Hành quân của Sư Đoàn 5 BB là Đại Tá Đổ Đức Điềm. Tr./Tá Ánh theo học khóa 16 VBQGVN ra trường năm 1962. Đến năm 1971 (thời điểm mà Tr./Tướng Minh làm Tư Lệnh QDIII)được 9 năm. Trong 9 năm trời đó Tr./Tá đã đảm nhận chức vụ gì , kinh nghiệm tham mưu và chiến trường ra sao mà được bổ nhiệm làm Phụ Tá Hành Quân QDIII. Có hai điều xảy ra :
- Nếu Tr./Tá Ánh “nổ” tức là tự phong cho mình chức vụ đó thì xin được miễn bình luận.
- Nếu thật thì Tướng Minh đã bổ nhiệm một Sĩ quan Phụ Tá HQ chỉ để xách cặp và sai phái cho mình mà thôi. Cho nên không ngạc nhiên khi Tr./Tá Ánh qua những bài viết đã cho chúng ta biết được là Tr./Tá Ánh đã không biết gì về tham mưu. Tr/T Ánh hoàn toàn không hề biết đến Tổ chức TGB đặc tính, kỷ thuật và tác chiến. Ngay danh xưng cũng chưa rõ thì làm sao mà thiết kế, điều động những lệnh hành quân cho được.
Tr./Tá Ánh không hề biết mỗi Sư Đoàn Bộ Binh đều có một Thiết Đoàn Kỵ Binh trực thuộc hành quân. Như Thiết Đoàn 5 Kỵ Binh (TD5KB) thì trực thuộc hành quân cho Sư Đoàn 18 Bộ Binh , Thiết Đoàn 1 Kỵ Binh (TD1KB) cho Sư Đoàn 5 Bộ Binh , Thiết Đoàn 2 Kỵ Binh (TD2KB) cho Sư Đoàn 9 Bộ Binh vv.v… Khi ông ghi TD5KB, TD1KB thuộc Lữ Đoàn 3 Kỵ Binh (LD3KB) là trật lất. LD 3KB vào thời điểm Mùa Hè Đỏ Lửa có hai Thiết đoàn là TD 15 KB và TD 18KB trực thuộc cho QDIII. Một sai lầm to lớn của Tr/Tướng Minh là giải tán LLXKQDIII và cắt nhỏ LD3KB ra. Cho nên Trận An Lộc không có Lữ Đoàn 3 KB tham chiến. Có lẽ Tr/Tá Ánh viết TD5KB thuộc LD 3KB để lập lờ có LD 3KB tham chiến chăng?
Vì lười không chịu học hỏi và nghiên cứu hay là dốt mà Tr/Tá Ánh đã không biết một Lữ Đoàn KB có bao nhiêu chiến xa M41 và Thiết vận xa M113. Cũng như quân số của LLXKQDIII là bao nhiêu nên Trung Tá Ánh “thoải mái” cho LLXKQDIII “đi trốn”. LLXKQDIII có hơn 200 CX M41 và TVX M113. Quân số hơn 3000 tay súng gồm có 1 Liên Đoàn BDQ cùng 1 Tiểu Đoàn Pháo binh, 1 Tiểu Đoàn Công Binh rồi còn Tiếp vận Tiếp Liệu. Mỗi lần nấu cơm thì khói xông lên mù mịt. Mỗi người chỉ cần ho lên một tiếng là làm điếc tai của Tr/Tá Ánh ngay. Để bố trí một đơn vị lớn như thế thì cần bao nhiêu mẫu, bao nhiêu rừng. Cở chiến khu D của VC còn chưa chắc. Chỗ nào để đem dấu hơn 200 chiến xa và Thiết vận xa?. Chỗ nào đem dấu mấy chục khẩu đại bác 105 ly và 155 ly?. Chỗ nào mà đem dấu được hơn 3000 chiến sĩ?. Làm sao cấm các chiến sĩ đi tới đi lui.? Rồi ăn uống ra làm sao.? Rồi các Chiến đoàn trưởng , Tiểu đoàn Trưởng, Đại đội trưởng.. liên lạc ra sao.? Im lặng vô tuyến thì làm sao điều động bố trí phòng thủ ban đêm. Rồi còn cố vấn Mỹ ở các đơn vị cũng chạy trốn sao? Hệ thống cố vấn từ Quân Đoàn, Sư Đoàn, Lữ Đoàn xuống các đơn vị làm sao mà mất tích trong ba ngày mà cố vấn Quân Đoàn không biết .
Ngoài chuyện bêu riếu, hạ nhục, xúc phạm danh dự của Đại Tá Khôi Tư lệnh và chiến sĩ các cấp thuộc LLXKQDIII , Tr/Tá Ánh còn bêu rếu Quân chủng Không Quân anh hùng của QLVNCH. Cả một LLXKQDIII to lớn như thế mà ba ngày trời tìm không ra thì những phi công thuộc các Phi Đoàn quan sát làm sao khám phá ra VC.
Trung Tá Ánh đã chà đạp lên danh dự của những chiến sĩ Thiết Giáp, BDQ và những phi công VNCH can trường của thời chinh chiến. Đặc biệt những chiến sĩ KQVNCH đã viết về những trận chiến có KQ tham dự. Phần đông họ không viết về họ. Nhưng họ viết về đồng đội, về những phi hành đoàn đã liều thân trong các phi vụ yểm trợ, tản thương, tiếp tế, chuyển quân. Những phi hành đoàn đã ra đi không ai tìm xác rơi. Những phi hành đoàn đã hy sinh cho những chiến hữu đang đối diện với quân thù dưới đất. Bao nhiêu tấm gương lẫm liệt , can trường . Những phi hành đoàn đã tình nguyện bay những chuyến bay tử thần vào An Lộc vào Tống Lê Chân, Bastongne , Căn cứ hỏa lục 30 , 31 ở Hạ Lào … hay bay vào những nơi không thể ra được trên khắp nẻo đường đất nước. Họ là những phi công, những xạ thủ những mê vô mà chỉ số chuyên nghiệp không thua bất cứ phi hành đoàn nào trên thế giới. Sự can đảm, hy sinh của họ là những tấm gương ngời sáng sẽ hiện hữu đời đời trong dòng chiến sữ oai hùng của nước VN ngàn năm văn hiến.
Sau trận chiến Snoul, Thiếu Tướng Hiếu bị cách chức và Đại Tá Lê Văn Hưng về làm Tư Lệnh SD5BB, Trung Tá Mạch Văn Trường lên Trung Đoàn Trưởng Trung đoàn 8 BB thay thế Đại Tá Bùi Trạch Dần thuyên chuyển về Quân Trường Đồng Đế Nha Trang. Đại Tá Nguyễn Kim Định thay thế Đại Tá Trần Quang Khôi làm Tư lệnh LD3KB. Đó là ” Băng Miền Tây” (chữ của Chuẩn Tướng Trần Văn Nhựt) của Trung Tướng Nguyễn Văn Minh. Tr/T Minh lần lượt loại những người không thuộc “Băng Miền Tây” của Ông ra khỏi Quân Đoàn III.
Mất Lộc Ninh và toàn bộ Chiến Đoàn 9 tan hàng do bố trí quân không hợp lý. Sử dụng Thiết Giáp không đúng cách, cho Thiết Giáp kéo pháo làm căn cứ hỏa lực lưu động. Cho xe be khai thác gổ trong vùng đóng quân. Phòng 2 Quân đoàn đã không theo dõi ghi nhận sự di chuyển và tập trung của hai Công Trường CSBVXL. Không có kế hoạch yểm trợ tiếp cứu CD 9 khi bị bao vây tấn công nên CD 9 đã bị xóa sổ hoàn toàn mà những người có trách nhiệm như Chuẩn Tướng Lê Văn Hưng và Tr/t Minh chẳng hề hấn gì.
Một chiến đoàn hơn 2000 tay súng. Một Thiết đoàn Kỵ binh tan tành chỉ trong hai ngày trước thái độ hết sức thờ ơ, thụ động vô trách nhiệm của Tướng Minh Tư lệnh Quân đoàn III và Bộ Tham mưu QD cùng Tư lệnh SD 5 BB. Thất trận tại Lộc Ninh, Chuẩn Tướng Lê Văn Hưng, Tư Lệnh Sư Đoàn 5 BB không những không bị cách chức mà còn thăng cấp Chuẩn Tướng thực thụ dù rằng mới đeo Chuẩn Tướng nhiệm chức không bao lâu. Sau trận chiến An Lộc , hai Thiên Thần Mũ Đỏ: Đại Tá Trần Quốc Lịch về làm Tư lệnh SD5BB và Đại Tá Nguyễn Chí Hiếu làm Trung đoàn trưởng. Đại Tá Mạch Văn Trường làm Tỉnh Trưởng Long Khánh, Trung Tá Nguyễn Ngọc Ánh vồ Tỉnh Bình Thuận.
Chuẩn Tướng Trần Quốc Lịch bị giáng cấp xuống binh nhì vào tù. Đại Tá Nguyễn chí Hiếu mất quyền chỉ huy. Đại Tá Nguyễn Kim Định bị giáng cấp xuống Thiếu Tá chờ ngày ra toà. Đại Tá Mạch Văn Trường bị điều tra vì bán gỗ tại Long Khánh. Tất cả đều dính vào tham nhũng, vào hối mại quyền thế. Tướng Minh bị điều tra về tham nhũng. Đọc bài viết của Đại úy Phạm Bá Hoa, Sĩ quan tùy viên của Đại Tá Trần Thiện Khiêm, theo Đại úy Hoa (cấp bậc sau cùng Đại Tá ) Trung tá Minh có tiếng là người rất tế nhị với cấp trên và “chơi ngọt” với cấp dưới nếu như cấp dưới đó là thân cận với cấp trên của ông. Trung tá Minh thường hay gọi phone cho Đại úy Hoa để tìm hiểu ý thích của Đại Tá Khiêm để gửi quà tặng. Dĩ nhiên Tướng Minh cũng không quên tặng quà cho đệ tử Tướng Khiêm. Như thế Tướng Minh lên Tướng không những nhờ “vạn cốt khô” mà còn nhờ vào điếu đóm đàn anh mà thăng cấp Tướng .
Trích bức thư của Trung Tướng Nguyễn Bảo Trị viết cho TR/Tá Ánh trong phần mở đầu của quyển sách ” Chiến Thắng An Lộc 1972” Phần IV Báo Chi, Thư và Điện Thư của Quý Độc Giả Xa Gần :
“Đọc cuốn sách CT/An Lộc/72, tôi thấy rõ tính cách khiêm nhượng, kết hợp anh em của Trung Tá. Tuy vậy tên tuổi, vóc dáng Nguyễn Ngọc Ánh vẫn nổi bật trong sách. Trung Tướng Nguyễn Văn Minh thật tốt phúc, được một “thằng em Nguyễn Ngọc Ánh”,
Lúc Sống : Bôn ba nơi chiến trường lửa đạn với mình.
Lúc Chết : Phủ Hoa, Điếu Văn nơi Huyệt Mộ của mình.
Và khi tiêu diêu nơi Cực Lạc, viết sách Vinh Danh cho mình.
Trung Tá Nguyễn Ngọc Ánh, tôi thành thực ngợi khen và cám ơn Anh
KÝ TÊN *** Nguyễn Bảo Trị ”
Ngụy tui cảm thấy ngậm ngùi cho sự thật. Tr/Tá Ánh muốn trả ơn cho Tướng Minh đó là việc riêng của Tr/Tá Ánh. Việc trả ơn đó phù hợp với luân lý Á Đông. Nhưng trả ơn thầy bằng điêu ngoa, bằng xảo ngôn, bằng cách bêu riếu sỉ nhục làm mất danh dự của các chiến sĩ Lữ Đoàn 3 Kỵ Binh và Lực Lượng Xung Kích Quân Đoàn III. Đó là Tướng Khôi và toàn thể Sĩ Quan, Hạ Sĩ Quan, Binh sĩ của Lữ Đoàn 3 Kỵ Binh, của Liên Đoàn 33 Biệt Động Quân. Những chiến sĩ của Tiểu Đoàn 61 Pháo Binh, Tiểu Đoàn 302 Công Binh cùng các đơn vị Tiếp Vận, Truyền Tin Quân Đoàn. Có người đã nằm xuống nghìn thu vĩnh biệt. Có người ra thân tàn phế đang sống lây lất nơi quê nhà dưới đòn thù của phỉ quyền Cộng Sản và có người đang sống nốt những ngày cuối cùng trên đất tạm dung.
Họ là những chiến sĩ can trường của LLXKQDIII, của Lữ Đoàn 3 Kỵ Binh của một thời chinh chiến.
Họ đã có mặt ở Chlong, Dambe, Krek, Suong, Snoul, An Điền, Rạch Bắp. …
Họ đã làm bạt vía quân thù ở căn cứ Alpha, ở căn cứ Đức Huệ. Chỉ trong một ngày đánh tan Công Trường 5 CSBVXL. Họ đã giữ vững Ngả Ba Dầu Giây tiếp cứu Trung đoàn 52, SD18BB không bị kẻ thù tràn ngập.
Họ đã bắn cháy 10 T54 và loại khỏi vòng chiến gần 500 cán binh CSBVXL. Hiện còn nấm mồ tập thể tại Long Thành trong trận đánh ngắn ngủi tại Trường Thiết Giáp Long Thành vào những ngày cuối cùng của cuộc chiến.
Họ đã đánh tan Sư đoàn 341 CSBVXL tại Biên Hòa. Giữ vững Biên Hòa đến sáng ngày 30 tháng 4 năm 1975.
Họ là đơn vị cuối cùng của Quân Đoàn III đã hàng ngũ chỉnh tề bằng ba trục tiến quân về tiếp cứu Sàigon, Thủ đô yêu dấu của chúng ta.
Họ đã vững tay súng. Đã hiện diện tại hàng trong trận đánh cuối cùng trong ngày cuối cùng cuộc chiến. Bằng những chiến công oanh liệt khiếp quỷ thần đó họ đã được toàn dân ngưỡng mộ, Tổ quốc ghi ơn. Cớ sao có một đồng đội vì tình riêng đã bôi nhọ, đã chà đạp lên DANH DỰ của những anh hùng LLXKQDIII , của Lữ Đoàn 3 Kỵ Binh, là những người con yêu của Tổ Quốc. Đã sống kiêu hùng đã chiến đấu tới cùng và có nhiều người đã hy sinh cho DANH DỰ của người chiến binh Việt Nam Cộng Hòa hiên ngang bất khuất. Những chiến công của họ đã làm kinh động những Cố Vấn Mỹ ngày xưa.
Sử gia Jay Veight cố công đi tìm hiểu tại làm sao mà LLXKQDIII và Lữ Đoàn 3 Kỵ Binh dưới quyền chỉ huy của Chuẩn Tướng Trần Quang Khôi vẫn còn tại hàng chiến đấu đến cùng mà không tan rã như những đơn vị khác.
Một Thiếu Tá David Rusell vì nể phục vì cảm được tính chiến đấu phi thường của LLXKQDIII và Lữ Đoàn 3 Kỵ Binh đã đi tìm sự ủng hộ của Hollywood để làm cuộn phim về trận giải toả hào hùng chớp nhoáng tại căn cứ Đức Huệ.
Một Đại Tá Raymond Battreal, cố vấn trưởng Thiết Giáp Binh, người có công trong việc thành lập tổ chức huấn luyện, trang bị cho Thiết Giáp Binh đã rất nể phục Tướng Khôi. Đại Tá Raymond Battreal đã xếp Tướng Khôi là một trong 4 Danh Tướng Thiết giáp của thế kỷ 20, đã viết hàng chữ KỴ BINH VIỆT NAM MUÔN NĂM để vinh danh những người lính Kỵ Binh VN đã sống và chiến đấu đúng với truyền thống hào hùng của người Kỵ binh.
Ngụy tui chỉ là một Kỵ binh thừa thải và nhỏ nhoi của Binh chủng Thiết Giáp Binh. Chưa hề biết Tướng Trần Quang Khôi và LLXKQDIII khi còn chiến đấu dưới quân kỳ của Thiết Giáp Binh. Ngụy tui trực thuộc Lữ Đoàn 4 Kỵ Binh chưa bao giờ được chiến đấu cùng Tướng Trần Quang Khôi tại Lữ Đoàn 3 Kỵ Binh. Chưa từng hưởng ơn mưa móc của bất cứ ai. Ngụy tui không có ý định vinh danh Tướng Khôi mà chỉ có ước muốn trả lại sự thật, trả lại công đạo, và trả lại DANH DỰ cho Tướng Khôi cho LXKQDIII và Lữ Đoàn 3 Kỵ Binh. Sống mà không có Danh Dự. Chết tốt hơn. Dù thất trận nhưng vẫn còn Danh Dự của người chiến binh QLVNCH muôn đời hào hùng bất khuất. Trung Tá Nguyễn Ngọc Ánh phải xin lỗi Tướng Khôi, và Lữ Đoàn 3 Kỵ Binh cùng LLXKQDIII. Tất cả những nhân chứng, những Sĩ Quan liên hệ phần đông còn sống tại Mỹ. Chỉ cần chút thành thực, chút thì giờ tìm hiểu, cũng như bỏ qua những tình cảm riêng tư để viết với lòng trung thực Đó là tư cách và tác phong đích thực của người lính VNCH hào hùng bất diệt . Thắng không kiêu. Bại không nản .Lúc nào cũng đặt Tổ Quốc – Danh Dự – Trách Nhiệm lên trên mọi quyền lợi cá nhân, chức tước, và tình cảm riêng tư.
Trước đây Nhất Tướng công thành vạn cốt khô. Bây giờ Ngụy tui được biết thêm Nhất Tướng Bất Tài vạn cốt khô. Hãy trả sự thật về với chiến sử QLVNCH, một chiến sử hào hùng anh dũng. Quyển Chiến Thắng An Lộc 1972, nếu bỏ qua những bôi nhọ có tính cá nhân của Trung Tá Nguyễn Ngọc Ánh, đó là quyển sách đem lại niềm hãnh diện cho chúng ta, những chiến binh QLVNCH anh dũng của một thời chính chiến .
nguysg_sign
Chú thích:
1 Thiếu Tá Thưởng hiện là Giáo sư Toán tại một trường Đại Họa Mỹ, Tiểu Bang Missouri, Hoa Kỳ
2- Khi viết về cấp bậc thì viết là Chuẩn Tướng. Khi nói chuyện thì gọi đương sự là Thiếu Tướng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét